Mùi Hoa Sứ
Lá hoa lã ngọn sau rèm cửa
Thấp thoáng em về giữa chiêm bao
-- -- -- -- -- -- -- -- -- -- -- -- -- -- -- -- --
Này nhé vườn em trồng bông sứ
Đêm đêm hương tỏa dưới trời sương
Mỗi lần đi học ngang qua cửa
Chim chóc líu lo rộn lạ thường
Hạ về nắng ấm trải lên khơi
Lá rụng hoa đưa đón gọi mời
Áo trắng thơ ngây bờ xỏa tóc
Thẹn thùng e ấp má hây hây
Tha thiết khơi dòng thương nhớ nhau
Ra đi xiêm áo tự bao giờ
Tìm mãi còn đâu niềm hy vọng
Vỗ về an ủi mỗi trong mơ
Lưu luyến làm sao mùi hoa sứ
Ngập đường in dấu lệ phôi pha
Biết nói gì đây lòng thổn thức
Phố thị phồn hoa em quá xa
Áo trắng cài lên hoa sứ trắng
Đẹp làm sao ấy những ngày xanh
Chiều nay thơ thẩn trên đồi vắng
Lặng lẽ trời thu bước độc hành
Cây sứ quê hương niềm gắn bó
Nắng mưa sương gió lộng tơi bời
Trở về tìm lại hình bóng cũ
Đường xưa áo trắng biệt tăm hơi
Đã mất rồi em, ừ đi thật
Thương tiếc gói tròn khỏi tầm tay
Một mai thân xác vùi đâu đó
Muôn kiếp trầm luân nhớ ai hoài
Thanh Phong Từ Phú
(Họa lại bốn câu thơ của ai đó)
** Lê Thanh Phong-Hòa Lan