Cha mẹ nhỏ, ba má ta thân thiết
Thôn lân hay bà con xa không biết
Nhà hai bên qua lại thiệt... thiệt gần
Hai đứa kiếm nhau mấy lần, ngày một
Lâu lắm rồi chưa thăm lại chốn quê
Khói tỏa canh rau làm nhớ quá hề
Của một bận nồi cơm vừa ghế cạn
Nhỏ ló vô lật đật te te về
Trở lại cho tô canh còn dẫn giải
Giọng ra như thầy thuốc ở đâu rồi
Ta con chiên thành tâm nghe rao giảng
Về rau dền rau ngót rau mồng tơi...
Cũng bao thứ rau ngày xa xưa ấy
Cũng lá xanh lá tím đỏ đủ màu
Cũng thịt tôm tiêu hành quếch nhuyễn
Cũng nóng thổi phù sao khác làm sao
Bởi lần đó nhỏ líu lo cười nói
Bởi ngoài cơm chỉ kho quẹt và canh
Bởi má bên kia nhỏ ta ngồi cạnh
Bởi như rau nhờ đất ấy tươi xanh
Ta nhớ chưa lần ngỏ lời cùng nhỏ
Nơi dành cho đó ngự chỗ Thiên Thần
Như thầm hẹn giữ hoài hoài thánh thiện
Ta rời nơi và từ độ xa xăm
Nghe nói nhỏ lặng buồn không cải chánh
Ta và con của nhỏ giống hao hao
Nói sao hết nỗi lòng người tiết phụ
Vị thuốc tương tư lẩn mớ rau nào
NhàQuê Jan 14, 2007
Điều Đơn Giản
Cầm giấy cho về trời xế bóng
Theo đường Sơn Phú lên Bến Tre
Một mạch cắm đầu đi như chạy
Mấy chục năm rồi nghĩ còn ghê
Rờn rợn sau lưng sợ tiếng kêu
Cây bàng xòe lá đứng buồn hiu
Hiểu kẻ đi ngang rồi đây sẽ
Ngựa trâu một kiếp khổ còn nhiều
Nhớ rõ một lần đi vác mía
Chủ cho một bữa ngon làm sao
Tép rang cơm trắng mơ chưa thấy
Cao lương mỹ vị có hơn nào !?
Bao năm biệt xứ vẫn thèm thuồng
Đọt luộc tập tàng chấm chao tương
Rau diệu canh dền chan lúp lúp
Mỗi lần nghe nhắc chuyện quê hương
Thời khổ nhiều nơi lếch thếch qua
Giờ đây mương ruộng đã lên nhà
Đồng chua nước mặn nay phố chợ
Không biết nên mừng hay xót xa
Bằng cả lòng thành cầu đơn giản
Quê hương nghèo khổ được chuyển mình
Mở cửa đón ngày người thanh thản
Đêm nằm thẳng giấc tới bình minh
NhàQuê Sep 17, 2008
Canh Rau Nhúc
Như gặp người quen trên xứ lạ
Dáng mảnh mai khép nép dễ thương
Vốn nhà quê cơm canh giản dị
Xa quê hương thèm những tầm thường
Ráng bấm bụng nhìn con số nhảy
Chỉ giá tiền... chảy máu**... phải đâu
Lặt chăm chỉ non già trối kệ
Xứ lạnh căm... rau nhúc... dễ dầu
Nơi quê xưa ruộng giồng ven biển
Nhiều món vườn lặn lội bò lan
Lắm mùi vị lần đầu thấy lạ
Dần dần quen "thân thích họ hàng"
Cơm gạo mới khói bay nghi ngút
Nghe lừng thơm hương vị tiêu hành
Cá kèo kho nâu nâu sền sệt
Thêm gì bằng rau nhúc món canh
NhàQuê Jan 29, 2010
** Tiếng dưới quê hay dùng là mắc (đắt, giá cao) đến chảy máu con mắt.
US$12.oo/Lbs lúc mới, nay còn US$8.oo/Lbs mà thôi !
Tô Canh Rau Nhúc
Mấy ngày nay nói về canh rau nhúc
Làm phát thèm nhớ lúc đó ... ngày xưa
Xe chở đồ vườn về từ Lương Qưới
Hàng tươi chong chất đống những là dừa
Cam quít mãng cầu bưởi xanh mận đỏ
Chuối còn quài vài nãi bói chim ăn
Mía Thanh Diệu mập ù suôn giao lóng
Mít vàng lườm ngọt lịm tận kẽ răng
Quen món canh rau cọng dài lá nhỏ
Mùi bình linh chín tới trở lừng thơm
Tôm quếch nhuyễn trộn hành tiêu gia vị
Tộ cá kèo nâu quánh ...tuyệt bữa cơm
Nhất những lúc đi đâu về đang đói
Má đố con bữa nay có món gì?
Hinh hỉnh mũi đoán mùi chừng hấp dẫn
Dễ Má à ... canh rau nhúc chớ chi!
Cơm gạo mới hột dài tươm ướt nhựa
Cá cong cong mằn mặn... đã làm sao
Mới mấy chén lưng trần mồ hôi rịn
Canh rội thêm cạn đáy tự hồi nào
NhàQuê June 10, 2010

Sóng Bổ Ghềnh & Mùa Điên Điển
Giữa đêm thức giấc nằm nghe sóng
Thoạt đến rất gần lại vụt xa
Ủa lạ nơi đây triền núi thoải
Ờ ... xe âm vọng tưởng bên nhà
Tiếng sóng bổ ghềnh một thuở xưa
Ngủ trong tâm tưởng đợi tới mùa
Gió chướng từng cơn lùa biển chạy
Bao lần phát nhớ giữa canh khuya
Cứ thường ưa hỏi trái gì đang
Ra hoa hay đã ửng chín vàng
Tuy nhớ y nguyên mùa nào rộ
Xem giờ có khác ...khác nhiều chăng
Hết nửa đời người vùng châu thổ
Đi từ cửa biển vô Tháp Mười
Nhiều đêm neo đậu chờ nước thuận
Bất chợt nghe ùm tiếng trái rơi
Ngang vùng Sa Đéc mùa điên điển
Hai bờ ai cắm rực vàng bông
Cột ghe len lỏi lên phiên chợ
Thèm quá canh chua món cá đồng
NhàQuê Mar 18, 2010
Chương Một
Nơi sống gởi ngày dài đông đá
Đôi tháng hè nắng lửa cháy da
Thu gió cuốn lá vàng hỗn loạn
Xuân chỉ tuần búp nở thành hoa
Trời trong xanh nơi nầy có khác
Không vút cao thăm thẳm như là…
Con sông chảy hình hài giận dữ
Đổ ra khơi biển xẩm ngoài xa
Thức ăn uống chứa toàn kiêng cữ
Tộ canh rau phải đợi tới mùa
Bỗng vụt nhớ hàng rào trái tím
Rình phết lên má đỏ đẹp chưa!
Tay quẹt lia mỉm cười không giận
Có ghét lung cũng chẳng làm gì
Bởi nếu vắng lấy ai mà liếc
Tới một ngày mất biệt là khi …
Đêm ngủ rừng thường hay nhớ vụng
Có biết đâu rồi chút nữa đây
Đạn bắn vãi có phần của nhỏ
Ghim thù chi vào tận tim nầy
Vạt sành vang bài ca yên tịnh
Suốt đêm nay chẳng có gì lo
Côn trùng xanh mạ non báo hiệu
Giữa đêm đen chân bước lần mò
May mắn quá giữa vòng tên đạn
Cả hai xưa tì vết trở về
Ngày gặp lại nói cười rất lạ
Tù trả xong đời vẫn não nề
Mỗi bước xa cố hương gần lại
Đứng hiền từ cạnh trái tim ta
Vẫn bao dung tấm lòng biển cả
Ánh mắt nhìn dịu mát thứ tha
Ánh mắt nói bao nhiêu trìu mến
Giữ vẹn nguyên chẳng chút hao hư
Một ngày mới trùng tu vườn cũ
Hoa tình người búp lại, dường như…
Từng nụ nở kết đan muôn sắc
Triệu hoa xinh tô điểm quê hương
Ngửa trời xanh cười khan thích chí
Nhẩm bài đầu chương một yêu thương
NhàQuê Apr 15, 2007
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét