Dừng Chân Ghé Quán
Mới biết Trường Sơn ra tận biển
Núi đá xanh lấn chỗ cùng người
Cây lúa gầy đứng buồn hiu hắt
Hạt đầy vơi hoàn nợ cho đời
Bình Trị Thiên ốm tong như thế
Thấy mà thương đất khổ vô ngần
Cái quạt nước cùng mồ hôi giọt
Ruộng khát chờ chậm chạp vòng lăn
Xe dừng lại trên vùng Lệ Thủy
Xứ sở nầy nhiều lắm danh nhân
Văn lẫn võ xưa nay hiển hách
Bước xuống đường thử thở ngực căng
Gọi vô Huế sẽ về hơi trễ
Buổi cơm trưa dời lại hai giờ
Món cháo cá đón mời no trứng
Màu vàng ươm óng ánh kén tơ
Quả ớt xanh thơm cay nồng mũi
Càng tăng thêm hương vị đậm đà
Nghe cả tiếng giần lưng lạo xạo
Nhặt rồi khoan từng đợt mưa sa
Những món ngon thết người khách lạ
Tấm lưới mành nghèo khó đong đưa
Sóng mặt hồ buồn hiu đôi mắt
Quên sao đành Lệ Thủy hôm trưa !?
NhàQuê Jun 24, 2012
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét