Chuyến Tàu Đêm
Tôi tiễn người đi chẵng rượu nồng
Hành trang ít ỏi áo mùa đông
Xuân xanh gởi trọn theo dáng ấy
Sớm tối xa xôi ấm nỗi lòng
Còi hụ khói phun tàu khuất dần
Đường về trở gót nghe bâng khuâng
Đèn vàng hiu hắt buồn ga nhỏ
Trống vắng mình tôi bóng trên sân
Ai hiểu rằng tôi đang nghĩ gì
Chuyến tàu định mệnh của sinh ly
Núi cao rừng thẩm đời cô phụ
Mõi mắt tháng ngày lệ hoen mi
Xanh ngắt hàng cây lá im lìm
Vai gầy giá buốt dưới sương đêm
Nước mây sỏi đá vô tri giác
Ấm lạnh nào hay ướt chân mềm
Xuân đến rồi đi hoa chẵng khoe
Ngoài kia nắng cháy rực lửa hè
Mười năm lặng lẽ tràn nỗi nhớ
Khóa chặt tim hồng rũ màn the
Tôi sẽ chờ anh suốt một đời
Ôn từng kỹ niệm những chiều trôi
Mong mỗi mai nầy tay gõ cửa
Dưới mái nhà xưa môi thấm môi
Thanh Tâm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét