Thương về một khoảng trời xa
Mưa mịt mù giá buốt giọt sầu dâng
Ta quay quắt ngùi thương tìm giọt nắng
Thưở xa xưa say hồn bên áo trắng
Trường Ba tri ôi nỗi nhớ bâng khuâng !
Trời viễn xứ trùng trùng xa lạc dấu
Mây chập chùng trĩu nặng gánh ưu tư
Đời bão nổi ngã nghiêng lòng lữ thứ
Tóc mệt nhoài cát bụi ngỡ... hình như...
Đã quên mất một thời xuân say đắm
Lối trường xưa biêng biếc cánh diều mơ
Ba Tri quận dòng sông đầy mộng ước
Chở khẩm tình mộc mạc trẻ miền quê
Ta cùng nắng xuyên qua trời huyền dịu
Hương tóc bồng thoang thoảng ánh hoa cau
Đẹp nụ cười hồn nhiên xao sóng biển
Có còn không hay lặn giữa mù sương !
Chiều chợt nhớ chợt thương nhiều nơi ấy
Đám học trò khôn lớn khắp muôn phương
Có một thoáng nghĩ về cô giáo cũ
Vẫn lòng son gìn giữ nghĩa quê hương
Ta chiếc lá chơi vơi bay lẵng lặng
Khúc nhạc sầu âm ĩ dấu yêu xưa
Lục bình trôi chở đầy trang ký ức
Cánh mai ngùi rưng rức Xuân trong mưa
Hoa Chanh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét