Mùa Xuân Nào
Em ra đi một chiều xuân gió lạ
Cảnh tiêu đìu thành phố cũ xác xơ
Nhìn quanh đây biết bao điều bỡ ngỡ
Nỗi ưu tư trông khoắc khoải từng giờ
Mùa xuân nào lên non cao rừng vắng
Mẹ con ra đồng nắng bụng trống không
Từng nhát cuốc níu mồ hôi nhỏ giọt
Nhớ lời cha đứng dậy khỏiphụ lòng
Mùa xuân nào chôn đời trai đáy huyệt
Trái đất nhiều cát bụi thuở hoang sơ
Lao xao mây lửng lờ bay lãng đãng
Vầng thái dương nhợt nhạt nắng hững hờ
Mấy mươi năm đổi đời nay rất khác
Mẹ Việt Nam đau lòng, giành giựt nhau
Mĩa may thay quê hương rày còn mất
Nước mắt mẹ chực trào lấy ai lau
Mùa xuân nào trong trí em có nhớ
Trở về đây gặp tóc trắng bơ phờ
Mỗi chiều mưa anh không còn đứng đợi
Dẫu gọi mời đâu nữa những ngày thơ
Chút nôn nao lần sau thăm xóm nhỏ
Vắng bóng rồi biền biệt mấy xuân xưa
Họ chỉ cho kỷ vật nằm yên đó
Mộ bên đường màu đất mới cỏ thưa
Thanh Tâm (Lê Thanh Phong-Hòa Lan)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét