Thứ Hai, 12 tháng 9, 2016
Thơ052- Nói Với BIÊN GIỚI
Nói Với BIÊN GIỚI
Hai ngón tay chạm vào lằn biên giới
Đứng rất gần ... hai tên khác địa dư
Em bờ Tây ta bên Đông dòng suối
Đồng hồ treo kim ngắn chỉ khác rồi
Năm hai năm (52) ta với em là một
Những ngọt bùi ấm lạnh đã chia nhau
Những gạch nối vô hình và hiện hữu
Dắt ta ra khỏi biên giới nghèo giàu
Người thường nói về hòa đồng hòa hợp
Sao càng ngày càng xa tít viễn vong
Trong mỗi riêng đều có lời lý giải
Tường ngăn cao biên giới trụ trong lòng
Áo mão tân khoa mới vừa khoác đó
Ngó lên cao lồng lộng lối thênh thang
Đâu phải nghĩa thánh hiền khuyên hướng thượng
Một lằn ranh biên giới dựng vội vàng
Nhiều ... nhiều nữa không thể nào kể hết
Có một đường biên giới nếu bước qua
Không mang gì theo... mọi người bình đẳng
Khi bước lên lắt lẻo cầu Nại Hà
NhàQuê Aug 07, 2016
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét