

Nói Với TINH KHÔI
Từ ngày có lẽ chưa xa lắm
Vạt nắng tinh khôi rớt xuống đời
Sưởi ấm lên vùng như phế tích
Vườn hoang trở giấc hát lời vui
Từ ngày có lẽ chưa xa lắm
Có gã lưu vong bỗng hết buồn
Góc khuất tranh đời nay vẽ được
Từng dòng ý nghĩ tiếp trào tuôn
Từ ngày có lẽ chưa xa lắm
Chữ nghĩa chừng xem sắp ngủ vùi
Những nét tinh khôi … xin vẫn vậy
Xin đừng cạn kiệt nhé ơi ơi
Từ ngày có lẽ chưa xa lắm
Ước vọng trùng tu những khoảng còn
Trải chiếu châm trà mời quá khứ
Ngồi nghe kể lể lại nguồn cơn
Bốn góc xưa trồng bông nguyệt sứ
Đêm đêm dịu dịu tỏa thơm tho
Len len đến tận từng chân tóc
Tự bấy dường như nỗi đợi chờ
Ba ngàn nhật nguyệt dọi bình yên
Nắng ấm xem chừng ấm tận đêm
Khoảng chiếu trăng trong vừa đủ sáng
Lên dòng lục bát ngủ bình yên
Hai bề mặt trái dựa lưng nhau
Ánh sáng không xuyên nổi khoảng sầu
Suối cạn dòng trơ còn mỗi sỏi
Mưa nguồn có kịp giấu niềm đau
Một khúc sông quê chừng lặng gió
Mà còn tiếng sóng vỗ lao xao
Hay vang vọng lại từ sâu lắng
Những lượn rì rầm thủ thỉ nhau:
Tinh khôi lại nở giữa vườn xưa
Sắc giữ tinh khôi thắm đủ vừa
Sướt mướt tinh khôi cùng bất tận
Tinh khôi lại ngự giữa vườn xưa
NhàQuê Mar 18, 2019
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét