Bên khung trời nhớ
Soi nỗi nhớ làng quê xưa thương mến
Một thời qua tuổi ngọc dễ gì quên
Trận hồng thủy mù giông đưa giọt nắng
Xa trời xanh sầu hận tủi niềm riêng
Nhớ tiếng chày giã gạo dưới trăng đêm
Rưng rức khóc giã từ đời cô giáo
Gió lành lạnh len se vào vai áo
Tóc rối bay vương vấn bước gầy hao
Ba Tri ơi niềm nhớ mãi nghiêng chao !
Không cánh phượng vẫn lao xao trời mộng
Gởi cánh diều tung tăng chiều gió lộng
Chút trời hồng nhiều hy vọng thương trao
Hoa Chanh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét