Đi giữa trời Thu
Ánh vàng lãng mạn khắp đồi nương
Lãng đãng trong sương khúc nghê thường
Gió hát ru êm bài vọng cổ
Lá rụng gom đầy một núi thương
Đứng giữa hàng cây thảm lá ngời
Ánh trăng chênh chếch bóng chơi vơi
Thời gian vẫn chảy tràn nỗi nhớ
Cháy bùng nhiệt huyết tuổi đôi mươi
Một nửa đời trôi kiếp trầm luân
Quán trọ trăng mơ nếm ngậm ngùi
Vun xới xanh mầm trong gió chướng
Nửa đời còn lại hướng trời Nam
Giữa sóng phiêu bồng nhớ cố hương
Kỷ niệm in sâu khắp phố phường
Ba mươi năm lẻ lìa quê mẹ
Sông nước Tiên Rồng vương vấn vương
Hoa Chanh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét