Nói với THƠ
Một hôm ta thấy mình vô dụng
Lang thang lên phố bỗng gặp em
Như người bạn cũ từ lâu vắng
Ngồi xuống cạnh bên kể nỗi niềm
Mời em cùng đáp chuyến xe đời
Khắp cùng đây đó ruổi rong chơi
Ta sẽ đưa em về vườn cổ
Nơi xưa hương cũ vẫn thơm hoài
Nán lại chờ nghe tiếng kẻng trường
Ngân trong tâm thức đến thân thương
Hình như bím tóc còn lơ lửng
Liêu xiêu vạt nắng đẹp biết dường
Ta dắt em về quê thuở nhỏ
Ngồi nghe biển mặn hát ngọt ngào
Hạt cát ven bờ còn ngây ngất
Huống hồ ta quí biết là bao
Cùng ghé vô trường xưa ta dạy
Viên phấn trắng tinh sót góc phòng
Môn sinh vẫn nán chờ ta vẽ
Chữ nhật vòng tròn thẳng song song
Nầy nhé bước qua vũng bạo tàn
Mộ bia nghiêng ngã đến tan hoang
Xương ơi xin hãy hòa vào đất
Quên hết đổi thay quá bẽ bàng
Bước xuống khoang thuyền đi tái sinh
Mùa Thu nơi đó rất diễm tình
Hạ biếc Xuân đầy hoa hạnh phúc
Đông nào thiếu tuyết đẹp lung linh
Em có muốn vào Đa Sự Cốc
Xem ta tu ẩn đọc cổ thư
Nghiền ngẫm cuộc đời vui hiện tại
Gạn trong lắng đục ... chuộng nhân từ
Người xưa chán thế họ lên non
Ta yêu đời quá nên vẫn còn
Nấn ná có em chia tâm sự
Mười năm ừ nhỉ đã hàm ơn
Ví nếu một đêm không dậy nữa
Sẳn đây ta gởi một lời chào
Hành trình đi đến tròn vai phận
Được gặp được cùng vui biết bao
Ta cám ơn THƠ hạnh ngộ nầy
Là duyên ta được nắm bàn tay
Là tình tri kỷ tinh khôi quá
Là ánh trăng thơ phía cuối ngày
NhàQuê May 29, 2016
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét