Dẫu rằng biết lẽ vô thường
*

má ơi má...nắng cũng vừa ngang hiên
đường quê vẫn ngát dịu hiền
sông quê mình vẫn bình yên dạt dào
dậy nghe má...như ngày nào
đi bên cạnh má ngọt ngào yêu thương
má ơi...con những đoạn trường
dẫu rằng biết lẽ vô thường đến đi
má đau...con biết làm gì
rưng rưng lặng lẽ...ôm ghì má thôi
dẫu rằng biết lẽ vô thường đến đi
má đau...con biết làm gì
rưng rưng lặng lẽ...ôm ghì má thôi
hình dung hai chữ mồ côi
đã tê tái tưởng đất trời âm u
đã tê tái tưởng đất trời âm u
con về...thèm lắm lời ru
má ơi má...gió mùa thu sang rồi...
Cúc Hương
má ơi má...gió mùa thu sang rồi...
Cúc Hương

mùa xuân
*
Nhìn kìa anh....có đẹp không
một gian nhà nhỏ suối trong ven rừng
đời thường cơm áo gian truân
ta về đây ngập tràn xuân bốn mùa
anh yêu trúc biếc hương đùa
em yêu nắng trải gió lùa hiên thưa
anh trồng cây trái quanh bờ
em chăm hoa cảnh làm thơ dâng đời
chiều ta lặng ngắm mây trời
đêm ta dõi bóng trăng soi suối ngàn
đời thường cơm áo gian truân
ta về đây ngập tràn xuân bốn mùa...
Cúc Hương (Nguyễn Ngọc Thúy1968)
Tôi sẽ nhớ
*
Thưa với đồi xanh
mai tôi về phố thị
chuyện đời thường đau đáu phía sau lưng
thác reo xa xao xác nhói tim rừng
chim rũ cánh ngẩn ngơ sầu tạm biệt
mai tôi về phố thị
chuyện đời thường đau đáu phía sau lưng
thác reo xa xao xác nhói tim rừng
chim rũ cánh ngẩn ngơ sầu tạm biệt
thưa với ngàn thông
lòng tôi buồn da diết
thương tiếng chuông chiều ngân vọng chốn hư không
nhắc điều chi...mà vời vợi mênh mông
(cõi tục là đây
vòng lẩn quẩn...)
lòng tôi buồn da diết
thương tiếng chuông chiều ngân vọng chốn hư không
nhắc điều chi...mà vời vợi mênh mông
(cõi tục là đây
vòng lẩn quẩn...)
thương xứ ngàn hoa
mùa xuân bất tận
mỗi sáng mỗi chiều là mỗi bài thơ
hoa muôn nơi...hoa ngỡ như mơ
hồn lữ khách tỉnh say sầu mộng
mùa xuân bất tận
mỗi sáng mỗi chiều là mỗi bài thơ
hoa muôn nơi...hoa ngỡ như mơ
hồn lữ khách tỉnh say sầu mộng
thương lũng thấp thông đan rợp bóng
những cánh buồm nhấp nhới hồ xanh
những con đường đất đỏ như tranh
đỉnh Langbian chìm trong mây...thấp thoáng...
những cánh buồm nhấp nhới hồ xanh
những con đường đất đỏ như tranh
đỉnh Langbian chìm trong mây...thấp thoáng...
tôi sẽ nhớ những ngày sương bảng lảng
nhớ tách cà phê quán cốc bên triền
nhớ chén chè đậu nóng về đêm
và....nhớ lắm những vườn dâu bát ngát...
nhớ tách cà phê quán cốc bên triền
nhớ chén chè đậu nóng về đêm
và....nhớ lắm những vườn dâu bát ngát...
tôi sẽ nhớ...thưa tình yêu Đà Lạt !
*
Cúc Hương (Nguyễn Ngọc Thúy-Cần Thơ)
02-06-2016
Cúc Hương (Nguyễn Ngọc Thúy-Cần Thơ)
02-06-2016
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét