Nói Với CHÍNH MÌNH
Trước khi đặt bước lên miền Tây Trúc
Đoàn thỉnh kinh còn thấy xác mình trôi
Con sông ấy chỉ hai bờ khổ đau và hạnh phúc
Còn ta gánh nặng trên vai qua biển rộng luân hồi
Ta gọi đó cuộc Hành Hương trên biển khổ
Buồm ung dung đi giữa gió bạo tàn
Sóng ngộ nhận bủa ác nhân đồng lõa
Ta hằng tin vào lẽ phải minh oan
Xin hàm ân suốt hành trình nhân loại
Có đường hoa ... gai gốc ... lẫn ghét yêu
Có mùi vị chua cay cùng mật ngọt
Ngộ thức bao dung gác bỏ hết mọi điều
Chân tình hỏi sao không về thăm lại phố
Rằng xin thưa từng vụn vỡ đã đem theo
Có những đêm nằm gác tay mình lên trán
Nghiệm xưa nay mọi thứ chỉ bọt bèo
Ngày chia xa nay đã ba thế hệ
Những đổi thay những cũ có còn đâu
Ta hiện thân của xưa và của mới
Mới không như ... mà cũ lại nát nhầu
Chữ nghĩa ư ... xin cám ơn mình bè bạn
Ngữ ngôn ư ... xin vay làm vốn dựng gầy
Tiện nghi ư ... xin giúp giùm chuyển tải
Ta lên đường ... có ba bằng hữu ấy ... nghĩa tình thay !
NhàQuê Feb 03, 2017
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét