Nói Với VƯỜN RIÊNG
Nếu như có lần nào chân mỏi
Nhớ ghé vườn xưa ... nhớ ghé qua
Người chăm vẫn chờ ngày dịu nắng
Nghe tiếng chân quen trở lại nhà
Những cây bông sứ giờ còn một
Nhưng đủ thơm loang cả khoảng gần
Người chăm giữ kỹ mùi hương cũ
Ngõ dẫn đâu mờ phai dấu chân
Mai ngày nếu giọt sương còn đọng
Mấy nhành sướt mướt chắc trổ bông
Mỗi cành thinh lặng nghiêng nghiêng lá
Mải miết nhìn rồi ... hỏi phải không
Mười năm vun xới chưa ngơi nghỉ
Mảnh đất cằn khô đã thành vườn
Mỗi vuông kỳ tích đều oằn nhánh
Mãi mãi sẽ là nơi dễ thương
NhàQuê Apr 07, 2017
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét