Chủ Nhật, 29 tháng 5, 2016

Thơ038- Nói Với THƠ

Nói với THƠ

Một hôm ta thấy mình vô dụng
Lang thang lên phố bỗng gặp em
Như người bạn cũ từ lâu vắng
Ngồi xuống cạnh bên kể nỗi niềm

Mời em cùng đáp chuyến xe đời
Khắp cùng đây đó ruổi rong chơi
Ta sẽ đưa em về vườn cổ
Nơi xưa hương cũ vẫn thơm hoài

Nán lại chờ nghe tiếng kẻng trường
Ngân trong tâm thức đến thân thương
Hình như bím tóc còn lơ lửng
Liêu xiêu vạt nắng đẹp biết dường

Ta dắt em về quê thuở nhỏ
Ngồi nghe biển mặn hát ngọt ngào
Hạt cát ven bờ còn ngây ngất
Huống hồ ta quí biết là bao

Cùng ghé vô trường xưa ta dạy
Viên phấn trắng tinh sót góc phòng
Môn sinh vẫn nán chờ ta vẽ
Chữ nhật vòng tròn thẳng song song

Nầy nhé bước qua vũng bạo tàn
Mộ bia nghiêng ngã đến tan hoang
Xương ơi xin hãy hòa vào đất
Quên hết đổi thay quá bẽ bàng

Bước xuống khoang thuyền đi tái sinh
Mùa Thu nơi đó rất diễm tình
Hạ biếc Xuân đầy hoa hạnh phúc
Đông nào thiếu tuyết đẹp lung linh

Em có muốn vào Đa Sự Cốc
Xem ta tu ẩn đọc cổ thư
Nghiền ngẫm cuộc đời vui hiện tại
Gạn trong lắng đục ... chuộng nhân từ

Người xưa chán thế họ lên non
Ta yêu đời quá nên vẫn còn
Nấn ná có em chia tâm sự
Mười năm ừ nhỉ đã hàm ơn 

Ví nếu một đêm không dậy nữa
Sẳn đây ta gởi một lời chào
Hành trình đi đến tròn vai phận
Được gặp được cùng vui biết bao 

Ta cám ơn THƠ hạnh ngộ nầy
Là duyên ta được nắm bàn tay
Là tình tri kỷ tinh khôi quá
Là ánh trăng thơ phía cuối ngày 

NhàQuê May 29, 2016

Thứ Bảy, 28 tháng 5, 2016

Thơ037- Thơ Xướng Họa: NÓI VỚI MƯA

Cuối tuần ngáp vặt họa thơ chơi !
.

HỆ LỤY

Gió nổi theo mùa lá úa bay
Sao đành biền biệt chẳng chia tay
Mây ngàn những đọng tan thành giọt
Sương tỏa bao luồn men đắng cay
Viễn xứ người đi, thư thắm lại
Quê nhà kẻ ở, lá xanh phai
Đâu ngờ lần ấy là đi mãi
Lỡ cuộc trăm năm, xót tháng ngày

Phan Hồng Thúy, Chs/TH BaTri1968


><><><><


Bài Họa: NÓI VỚI MƯA

Hỏi hạt mưa nào lất phất bay
Xin mời ghé tạm giữa lòng tay
Từ nguồn biển mặn sao mà ngọt
Tựa khói chiều lam lại chẳng cay
Mảnh đất dưng không bừng rạng rỡ
Khu vườn chợt bỗng xóa tàn phai
Tuần hoàn lẽ ấy đâu di dịch
Hết sáng qua đêm phải rạng ngày

NhàQuê May 28, 2016

ihihiii thầy tuiiii tình tự dzí Mưa…
cho tui ké dzới…

LỜI CỦA MƯA

Muôn thuở rã rời theo gió bay
Cho Em nép lại ấm vòng tay
Hãy là nắng dịu hong tim lạnh
Và tựa môi mềm hôn mắt cay
Để dấu thiên thai còn mãi đậm
Giữ mùi thế tục chẳng đành phai
Thì thầm với cỏ hoa cùng … Ấy
Một chút mơ hoang hiện giữa ngày

Bạch Nga 29.05.16


Trăn trở

Bàng bạc thu về khóc lá bay
Thẫn thờ ôm mộng mỏi đôi tay
Ngẩn ngơ ngõ vắng buồn canh nhạt
Thổn thức trăng tàn dõi mắt cay
Tê tái tha hương sầu quạnh quẽ
Não nề viễn khách khó phôi phai
Vời trông mờ mịt màu sương khói
Khắc khoải niềm xa bạc tháng ngày!

Nguyễn Ngọc Thúy (Cúc Hương)

Thứ Sáu, 27 tháng 5, 2016

PHT004- Hồn Quê

HỒN QUÊ

Tôi trở lại ngôi làng xưa cũ
Nỗi nhớ về ấp ủ bao năm
Tình quê hương vẫn lặng thầm
Chảy tràn ký ức vang âm dòng đời

Tuổi thơ ấu à ơi cánh võng
Trời xanh cao lồng lộng trưa hè
Ru hời hoà lẫn tiếng ve
Sáo diều khoan nhặt sao nghe êm đềm

Sông quê lấp lánh đêm trăng sáng
Cùng hẹn thề năm tháng bên nhau
Đâu ngờ dâu bể thương đau
Lối xưa ai bước, tình trao lạnh lùng

Vẫn còn đó, lòng đầy nhung nhớ
Kỷ niệm xưa biết thuở nào quên
Đã từ tuổi dại lớn lên
Bấy ngần năm tháng khắc bền tâm tư

Về tìm lại hương quê xứ sở
Bao lâu rồi chuyên chở nguồn thương
Mây chiều nhuộm ánh tà dương
Hồn quê theo mãi trên đường ruổi dong ...

Phan Hồng Thúy 
Seattle, Washington - May 25, 2016

Chủ Nhật, 15 tháng 5, 2016

PHT003- Nỗi Lòng




NỖI LÒNG


Mười bảy tuổi tôi lên tỉnh học
Lần đầu tiên nặng nhọc đi xa
Bơ vơ lạ cảnh lạ nhà
Thầy cô bè bạn, dần dà rồi thân

Nhà tôi trọ ở gần chùa cổ
Tiếng chuông buông khi phố lên đèn 
Nỗi lòng xa vắng buồn len...
Nhớ nhà , thi cử , bao phen xao lòng

Ngôi trường đẹp hàng cây soi bóng
Bên mặt hồ lấp lánh xanh trong
Em là Chung Thuỷ nhớ mong
Ai xa cũng mối tơ lòng vấn vương

Hàng ghế đá tan trường nghỉ mát
Tuổi học trò dào dạt ước mơ
Gia đình, Tổ quốc đang chờ
Học sao cho xứng màu cờ non sông

Thầy cô giảng ý tình bay bổng
Mấy ngàn năm dựng nước cha ông...
Thuở nhỏ chỉ học thuộc lòng
Lớn lên thấu hiểu , trông mong đáp đền

Bao thế hệ học trò đưa đến
Từ ngôi trường tách bến ra xa
Đường đời muôn nẻo bôn ba
Nhớ hoài trường cũ quê nhà thân thương...

Phan Hồng Thúy 14-05-2016

Thứ Năm, 12 tháng 5, 2016

NNT008- Đà Lạt Đồi Thông




Đà Lạt đồi thông


*
Như chưa hề trách đời đau
ngàn năm thông mãi ngọt ngào lời ru
căm căm gió núi sương mù
vẫn màu xanh thẳm vi vu tiếng rừng

bốn mùa mưa nắng đã từng
ngẩng cao đầu chẳng thẹn thùng nước mây
an nhiên trăng khuyết trăng đầy
chuông chiều đồng vọng...một ngày hư không

tự bao giờ vậy hỡi thông?
đồi cao lũng thấp
mênh mông đất trời...

Cúc Hương 11-5-2016

PHT002- Tâm Tình Của Mẹ

Thay chồng viết

TÂM TÌNH CỦA MẸ

" Ai về Giồng Giá qua truông
Gặp đám mưa luồng dưới biển mưa lên "
Ca dao đó , ngày xưa mẹ hát
Ru tuổi thơ bát ngát cánh cò

Bên sông vắng bóng con đò
Chơ vơ bến đợi câu hò thủy chung
Lúc nước biến truyền rao dân chúng
Thanh niên không nao núng tấm lòng

Ra đi chẳng ngại gai chông
Cha đánh giặc, mẹ thay chồng nuôi con
Nơi xa đó đầu non cuối bãi
Thương cha tôi nắng dãi mưa dầm

Nhớ chồng phu phụ tình thâm
Nuôi con thơ dại , nguyện thầm sắt son
Hai bốn năm mỏi mòn trông ngóng
Hoà bình về mơ bóng chung đôi

Đàn ai đã lỡ nhịp rồi
Uyên ương hai lại bồi hồi chia ba
Tình chồng vợ lung lay vàng đá
Nghĩa sắt cầm cũng đã phôi pha

Người ta hát khúc hoan ca
Mẹ tôi hát bản tình ta lạnh lùng
Sầu lẻ bóng mông lung trời nước
Lặng lẽ đi tiếp bước đường trần

Sống nhờ mẫu tử tình thâm
Xế chiều vẫn hát bao lần câu ca
"Ai về Giồng Giá qua truông
Gặp đám mưa luồng dưới biển mưa lên"

Phan Hồng Thúy

Visitor Map

web stats
Bản Đồ Hành Chánh Ba Tri
Photobucket Photobucket
Không Ảnh Thị Trấn Ba Tri
Photobucket
Photobucket