Chủ Nhật, 29 tháng 12, 2013

Gặp Bạn Xưa BA TRI

Với: Phan Hữu Dương+Đặng Thị Lộc --- Trần Văn Thu+Quang Kim Liên --- Trần Bình Trọng+Trân Thị Lệ --- Dương Văn Bé



Chủ Nhật, 22 tháng 12, 2013

LTC019- Thương về một khoảng trời xa

Thương về một khoảng trời xa

Mưa mịt mù giá buốt giọt sầu dâng
Ta quay quắt ngùi thương tìm giọt nắng
Thưở xa xưa say hồn bên áo trắng
Trường Ba tri ôi nỗi nhớ bâng khuâng !

Trời viễn xứ trùng trùng xa lạc dấu
Mây chập chùng trĩu nặng gánh ưu tư
Đời bão nổi ngã nghiêng lòng lữ thứ
Tóc mệt nhoài cát bụi ngỡ... hình như...

Đã quên mất một thời xuân say đắm
Lối trường xưa biêng biếc cánh diều mơ
Ba Tri quận dòng sông đầy mộng ước
Chở khẩm tình mộc mạc trẻ miền quê

Ta cùng nắng xuyên qua trời huyền dịu
Hương tóc bồng thoang thoảng ánh hoa cau
Đẹp nụ cười hồn nhiên xao sóng biển
Có còn không hay lặn giữa mù sương !

Chiều chợt nhớ chợt thương nhiều nơi ấy
Đám học trò khôn lớn khắp muôn phương
Có một thoáng nghĩ về cô giáo cũ
Vẫn lòng son gìn giữ nghĩa quê hương

Ta chiếc lá chơi vơi bay lẵng lặng
Khúc nhạc sầu âm ĩ dấu yêu xưa
Lục bình trôi chở đầy trang ký ức
Cánh mai ngùi rưng rức Xuân trong mưa

Hoa Chanh

Thu-Liên (70-61)









Thu-Liên (70-61)











Thu-Liên (70-61)











Thứ Bảy, 14 tháng 12, 2013

Văn- Hỷ Khúc NGAO DU 18

Hỷ Khúc NGAO DU

(18 ngày Hè)


Hỷ Khúc 18: Sài Gòn ... Sài Gòn


Đáng lẽ Hỷ Khúc 18 về những ngày đến Little SaiGon nầy được viết từ Đông Bắc nước Mỹ, nhưng vì sự mệt mỏi rã rời về thể lực trong chuyến đi xa mới, nên đến nay mới kể lại từ vùng đồng bằng sông Cửu Long phía Đông Nam của Sài Gòn thật, dù rằng từ lâu đã thay tên mà trên vé máy bay vẫn còn ghi là SGN một code trong danh mục Hàng Không Quốc Tế .

Khi bắt được I-5 South thì đã tối, Los Angeles toàn những đèn màu, chi lo theo GPS để đổi đường đi nhanh đi tắt, cuối cùng chúng tôi đến Wesminster hơn 9 giờ đêm cũng kịp đi ăn tối ... Sở dĩ đổi chương trình vì tối hôm sau "tài xế" có thời gian gặp gỡ thù tạc với bạn bè chứ không đợi tới đêm chót e rằng sáng sớm chưa tỉnh rượu để ra phi trường

Lo xa như vậy mà suốt ngày hôm sau "tài xế" dậy không nổi để đưa các nhi đồng đi Hollywood làm các cháu thất vọng về "Uncle Lính" quá chừng ... Uncle Lính là NickName của "tài xế" vì cậu GI nầy có thời gian 2 terms trong US AirForce ... Để vớt vát lại cô bạn trước đây từ Connecticut dời sang sinh sống và lập gia đình ở Santa Ana nầy đã đưa các cháu nhỏ đến Hollywood chơi, tới tận 10 giờ đêm mới trở về ... Thành ra sáng hôm sau ai cũng mệt mỏi và hy vọng ngủ được khi đang trên chuyến bay về Dallas, TX



Mọi đào kép trong đoàn lưu diễn chúng tôi đều có đến Nam Cali đôi ba lần. Lần nầy đây là điểm phụ, nên chúng tôi cũng không hứng thú nhiều, không có gì để khám phá thêm; Tuy nhiên con gái tôi cũng có dịp gặp lại bạn học thân quen hồi còn ở VN, chị em cô bạn từ San Diego lên thăm suốt từ trưa đến khuya mới lái đêm về lại thành phố sát biên giới Mexico .

Riêng tôi cũng có vài điều toại nguyện:



- Đó là buổi họp mặt do cô Nguyệt Hạnh chủ xướng, từ khi hay tin tôi sẽ ghé qua vùng nầy ... Trong cuộc họp mặt nhỏ ấy phần đông quý bạn đến dự đối với tôi đều là lần đầu diện kiến, ngoại trừ cô Tô Thị Hoa, cựu GS Trung Học Kiến Hòa có quen biết nhau khi chúng tôi còn là học sinh trung học ... Không gian ảo BTH đã cho tôi nhận diện được ngay mọi người dù là gặp mặt lần đầu hay hằng hơn 40 năm sau ...




- Đó là sau khi gặp nhau trên đường đưa tôi về, Lạc Kim Cương bất ngờ quay sang tôi "Happy Birthday" làm tôi thực sự cảm động. Ít ai biết rằng tôi không có ngày sanh thật sự, vì 70 năm trước tôi ra đời ở miền nông thôn cuối Cù Lao Bảo, rồi liền đó lại chiến tranh ... Không có sổ bộ gì, nên tôi lấy ngày Âm Lịch làm ngày sanh theo Má tôi nhớ mang máng ... Thành ra có nhiều khi tôi đùa trên BTH bằng cách sửa Profile của mình làm cho ngày nào trong tháng 8 cũng đều là ngày sanh của tôi!

- Đó là Kim Cương đề nghị đi thăm thầy Kiều Văn Chương, tôi thuộc nhóm học sinh Trung Học Kiến Hòa đầu tiên học môn Pháp Văn năm Đệ Nhị thi Tú Tài I thầy vừa ra trường Đại Học Sư Phạm Khóa 1 về dạy ... Tôi được biết Thầy đang dưỡng bịnh nên hạn chế tiếp xúc kể cả email lẫn điện thoại ... Kim Cương nói "Tới Đại" không lẽ thầy không tiếp ... Thành ra Kim Cương, Tư Lịnh và tôi là nhóm tiên phong "mở đường" cho quý thầy cô, cựu học sinh tùng dấu đến thăm sau đó ... Thành ra lại thành ra "Chúng tôi mở hàng ưa bị đắt khách!

Khi ra về, lần đầu tiên tôi thấy chanh dây chi chít trái trên giàn trước cửa nhà thầy; tôi xin 2 quả đem về khoe với đào kép đoàn chúng tôi






- Đó là ai cũng chìu ý tôi, đã cùng đi ăn phở "Tàu Bay Lý Thái Tổ, chánh gốc gia truyền" ... Tôi vốn là anh Nam Kỳ đặc sệt mà lại thích phở (nghĩa đen) ... đến đâu cũng là món đầu tiên tôi thử. Ngày xưa tôi ghiền phở Tàu Bay trên đường Lý Thái Tổ rất nặng, và sức trai lúc đó tôi có thể làm một lèo hết 2 tô Xe Lửa .... Xe Lửa là tên gọi của tô đặc biệt của tiệm phở không rau không giá nầy, các tiệm khác đều không dùng tên ấy cho đến khi ra ngoại quốc lại dùng tràn lan ... Cái làm tôi ghiền là nước lèo (nước dùng) ở đây có mùi thơm lại tanh tanh không nơi nào giống ... Cái tiệm phở đi trễ sẽ không còn. Nghe đồn bác đứng nấu đúng mấy trăm hay ngàn tô gì đó là chấm dứt nhiệm vụ, ai nài nĩ cũng không là không dù nước dùng còn đủ cho năm hay mười tô nữa, tức là tô không có rửa rồi lau khô dùng lại trong một buổi sáng từ mở cửa đến đóng cửa ... Các chồng tô thuộc loại bành ky có số lượng cố định ....

Và sự mong đợi "Phở Chánh Gốc" lần nầy làm tôi ê càng liền khi vừa ngồi vào bàn đã được người phục vụ dọn lên lổm ngổm nào giá sống, lá quế, ngò gai may là không có xà lách hay hẹ, cần tàu, ... Cái đó cũng tạm tha thứ vì sang dây Phở phải thay hình đổi dạng đôi chút theo thị hiếu của số đông Nam Kỳ giá sống!

Tôi gọi ngay "cho tô xe lửa" bị cô chạy bàn có da có thịt hơn cả tôi trả lời như nạt "xe nửa gi" và liệng thực đơn trước mặt tôi ... Tôi nóng máy, nhưng cũng mở ra xem thì không có ghi chữ nào là xe lửa trong đó, chì dòng đầu là Tô Đặc Biệt lớn hoặc nhỏ và giá tiền ... cô chạy bàn lại hùng hỗ "bác muốn tô lào" ... Thì xe lửa! ... Cuối cùng tôi gặp chắc là tô phở Bắc Tân (Bắc Kỳ sau 1975)

... Các con tôi giải thích: Ở đây tiền Tip thì chủ hưởng nên người chạy bàn phục vụ rất là "văn hóa"
Thì ra hủ tiếu Thanh Xuân kỳ trước và phở Tàu Bay kỳ nầy cho tôi cảm giác SÊM SÊM (same,same) ... Vụ phở nầy là thứ toại nguyện ngược chiều! Và trở thành loại giai thoại "Du Santa Ana" của riêng tôi!

Gỡ gạc lại, hôm sau, chúng tôi đến hiệu khác khá hơn





Lại tới bãi biển Hungtington Beach và Phước Lộc Thọ ... Nhắc các bạn nào đọc xong bài nầy và qua BỄN đừng có dại dột khoe là có vô Phước Lộc Thọ nghe không! Mấy cô bạn Cali hỏi tôi đã ghé những nơi nào, khi biết tôi đến đó thì các cô xầm xì ... Tôi loáng thoáng hiểu là tôi là nhà quê ra tỉnh hay Tư Ếch Đi Sài Gòn (Văn Hường ca) mới quá bước vào chỗ có mấy ông già râu trước cửa!



NhàQuê Dec 13, 2013

Văn- Hỷ Khúc NGAO DU 17


Hỷ Khúc NGAO DU

(18 ngày Hè)


Hỷ Khúc 17: Non Nước Giao Tình


Nhiều người Mỹ đã cho rằng con đường chạy cặp sát ven bờ Thái Bình Dương là một trong những con đường đẹp nhất nước Mỹ ... Trong địa phận California đó là đường Cali 1 và riêng Cali 101 có đoạn nhập chung vào ... các tiểu bang phía Bắc là 101 ...

Khi các người quen, biết chúng tôi dự định lấy đường nầy để đi về hướng Los Angeles đều khuyên cẩn thận vì chỉ có một lane mỗi chiều, riêng chiều về Nam sát bờ biển cheo leo .. .



Nguyên thủy chúng tôi dự định nghỉ đêm ở Monterey là nơi khởi đầu, nhưng đã thay đổi khi Đặng Trung Nghĩa đề nghị ghé nhà bạn ... Thành ra ban sáng, chúng tôi phải mất hơn một giờ để đi từ Cupertino đến Monterey, con đường nầy cũng hẹp và quanh co, nhiều khúc quanh rất gắt ... Mọi chuẩn bị xăng nhớt, thức ăn đầy đủ, hoàn hảo trước khi đi vào Cali 1 xuôi Nam!...

Dự tính đến Cambia sau khi đi được khoảng 150 Miles thì đổi ra I-5 đi tiếp, nhưng được cố vấn nên ghé qua Santa Barbara có bãi biển đẹp nên chúng tôi quyết định đi luôn không rẽ qua I-5 như ý ban đầu

Đúng là con đường đẹp như tranh sơn thủy, về đất liền rừng núi xanh rì, về biển sóng nhấp nhô bên dưới, những đảo nhỏ lóng lánh như nạm bạc: Trời mây non nước giao hòa!





Điểm dừng đầu tiên là một bãi biển không thấp hơn mặt đường là bao



Có đoạn đường hẹp hay đang tu bổ chỉ còn có một lane phải dừng chờ tới phiên cho qua



Những đoạn cảnh đẹp, có nơi cho phép dừng lại chụp hình, ngắm cảnh



Có nơi dừng lại ăn trưa phải trả tiền đậu xe phụ vào việc bảo quản công viên





Cũng dừng lại bãi cả đàn hải cẩu (seal) đông đúc lên nằm phơi nắng





Nếu tưởng tượng thì con đường nầy hoang vu, ít xe cộ; Nhưng không xe cộ dập dìu cả hai chiều Nam Bắc, cũng có nhà hàng, cũng có khách sạn dĩ nhiên nhỏ hơn nơi đông đúc dân cư, cũng có nơi cắm trại, có nơi xuyên qua rừng Redwwood và cũng có biệt thự cheo leo sát biển, phải hiểu đó là nơi những "Đại Gia" tới nghỉ mát ...

Chúng tôi dừng lại ở Cambia nhưng không đổi đường qua xa lộ liên bang I-5. Mua cà phê và đổ thêm xăng. Từ nơi đây đường Cali 1 không còn chạy sát bờ biển nữa và bắt đầu vào vùng có dân cư ...

Khi tạm nghỉ xả hơi ở Cambia, tôi mới hay hai chị em con của tôi đã được bạn bè sắp xếp cho hai ngày kế tiếp, làm thay đổi chương trình là chúng tôi sẽ đi thẳng đến Santa Ana thay vì dừng nghỉ đêm ở Santa Clarita ....

Qua khỏi Santa Barbara thì GPS báo đường Cali-1 bị kẹt xe dự đoán có đến 2 giờ nên máy hướng dẫn xe chúng tôi đổi hướng qua gặp I-5 ở Santa Clarita và từ đó về Little Saigon ... Nhờ vậy tôi lại được ngang qua và nhìn những vườn cam Novel đang mùa của Cali


NhàQuê Nov 14. 2013

Thứ Năm, 12 tháng 12, 2013

Thơ025- Dec 04, ....

Dec 04, ....

Bốn chuyến về quê mỗi lần mỗi khác
Hăm mấy năm phiệu bạt lạ cảnh người
Mang nắm đất làm hành trang ly xứ
Bao lần nhìn nhung nhớ lại khôn nguôi

Chiếc sổ thông hành có hình con ó
Ba lần thay những dấu ấn đó đây
Tuổi trung niên đã trở thành quá khứ
Vạt tóc buồn cũng sắp đổi màu mây

Không biết thêm vài ba năm sắp tới
Lực hao gầy còn nhanh nhẹn được chăng
Mười hai tháng nghe bạn bè rơi rụng
Sổ điểm danh ngày cũ ít tên dần

Thân chùm gởi tưởng đang leo cây mẹ
Gỗ ái rồi cành nhánh gãy từng cơn
Điệp khúc đó chu kỳ gần lắm lắm
Phía chân trời le lói chút hoàng hôn

Tiếng mõ gõ mỗi ngày thêm một yếu
Những tường ngăn đây đó dựng thêm nhiều
Đã ngộ nhận thanh âm và tiếng dội
Trả áo choàng thoái mái biết bao nhiêu

Ít bữa nữa lại lên đường ly xứ
Hỏi nhớ không nơi cắt rốn chôn nhao
Những chữ nghĩa đã nói giùm tâm tưởng
Con phải đi ... Thưa Mẹ ... nước mắt trào

Xin Cám Ơn ... Cám Ơn cùng tiền kiếp
Bước chân dừng tìm gặp được xa xôi
Lạc nẻo mây từ lưu đày cõi khác
Biết sao đầy nguyên vẹn thuở tinh khôi

Dòng sông quê nước dâng tràn mát rượi
Bàn tay mềm quấn quýt chạm âm xưa
Bóng và người nhập vào phù sa ngọt
Nghe chung quanh trở giấc đón giao mùa

Rồi cũng phải quay về miền Tháng Chạp
Gởi lại đây thương ghét ... thuở xa Người
Bấm tay đếm cuộc trần hai phía biển
Hiểu thế nào ấm lạnh khác đôi nơi

NhàQuê Dec 12, 2013

Thơ024- Chút Tiểu Thần Tiên

Trời ui ui sắp chuyển mưa... Chuồn tui bay qua lượn lại bếntehôm thấy cái nầy ngộ ngộ bèn rình dzìa lựn chơiiii...

Vui Thú Điền Viên

Về Lương Phú hưởng thú điền viên
Xa những bon chen lắm lụy phiền!
Sáng chạy đôi vòng cho lại sức
Chiều đi mươi phút để làm duyên
Làm vườn: làm bạn cùng cây cỏ
Chơi sách: chơi thân với thánh hiền
Mượn rượu để quên bao thế sự
Lo nhân, lo nghĩa, chẳng lo tiền!

T. Thu


Phải Mà… Không Phải

Ngắm hoài… đâu kém cảnh đào viên
Muốn ghé vào chơi sợ chủ phiền
Khoe dáng… mơ bằng đâu tới lượt
Đua vòng… nhìn tướng chẳng còn duyên
Ham vui: ham ghẹo người… nghiêm túc
Học ít: học theo bậc… đại hiền
Chỉ rượu không ưng... vào thêm rối
Không nhân không nghĩa nếu… không tiền khoc.gif

Chuồn Chuồn Ớt


Một Chút Tiểu Thần Tiên

Hiên trăng đối ẩm ngắm hoa viên
Tạm gác gần xa những nhiễu phiền
Mai trắng chưa mùa ... khoe lá thắm
Sứ ngà đang độ ... phả hương duyên
Thơm tho huyền diệu đền công khó
Yên ắng lung linh điểm nét hiền
Quyện khói Ô Long đêm lắng xuống
Tìm đâu giữa buổi chuộng kim tiền

NhàQuê Dec 12, 2013


   

Thứ Tư, 11 tháng 12, 2013

Vui Thú điền Viên

Vui Thú Điền Viên

Về Lương Phú hưởng thú điền viên
Xa những bon chen lắm lụy phiền!
Sáng chạy đôi vòng cho lại sức
Chiều đi mươi phút để làm duyên!
Làm vườn: làm bạn cùng cây cỏ
Chơi sách: chơi thân với thánh hiền!
Mượn rượu để quên bao thế sự
Lo nhân, lo nghĩa, chẳng lo tiền!

Sáng sáng ra vườn để dạo chơi
Kìa chanh, kìa chuối ngó ta mời!
Tỉa cành: tỉa bỏ điều hư xấu
Vun gốc: vun đầy thú sướng vui!
Làm sạch mương, vườn cho đất tốt
Bón đầy phân, nước để đời tươi!
Nhìn hoa, nhìn quả quên năm tháng
Tối tối bên nhau rộn tiếng cười

T. Thu
01.5.2009

Visitor Map

web stats
Bản Đồ Hành Chánh Ba Tri
Photobucket Photobucket
Không Ảnh Thị Trấn Ba Tri
Photobucket
Photobucket