Vẫn hương ngào ngạt
Khói sương chiều bàng bạc sóng Ba Tri
Gió se lạnh vàng Thu rơi hiu hắt
Mưa tí tách nghe lòng đau chia cắt
Nhớ nhung hoài rưng rức sợi chia ly
Đứng bên thềm bịn rịn bước chân đi
Sầu rụng xuống ngập hồn xa quê Mẹ
Bọt nước vỗ chân cầu than khe khẽ
Chân trời xa lướt thướt bước chim di
Từ dạo ấy nâng niu hình bóng cũ
Nhớ trường xưa xây đắp ước mơ hồng
Niềm giao cảm tình người sâu lắng đọng
Những ân tình đền trả dẫu chiều đông
Đêm ươm mộng giăng giăng trăng khắp lối
Soi bóng mình in bóng đất Ba Tri
Ngan ngát hương hoa biển lúc xuân thì
Bình minh rạng mênh mang ngàn đọt nắng
Bên bến xưa còn đậm in dấu cỏ
Vẫn còn nguyên bóng nhớ rặng trâm bầu
Nước biển mặn chan hoà niềm say cũ
Giọt phù sa ngào ngạt nghĩa thâm sâu
Hoa Chanh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét