Thứ Bảy, 30 tháng 9, 2017

Sáng Tác Tháng 8/2017 -Phần 2

Thu Thập Sáng Tác Của NGƯỜI BA TRI Tháng 8 Năm 2017

Phần 2


** TRẦN VĂN THU **


HÀNG CHÂU 
--------- 
QUA SÔNG TIỀN ĐƯỜNG
-----
Đi qua sông Tiền Đường
Nhớ Thúy Kiều mà thương 
Hồng nhan nên bạc phận
Tình đến thác còn vương !
x
Lại nhớ đến Nguyễn Du
Đã hai lần đi sứ
Ba trăm năm chưa đủ
Ta đã khóc Nguyễn Du !
x
x x
" Mai sau dù có bao giờ "
Ước mơ thuở trước , ai ngờ hôm nay !
Nhìn " càng đắm , ngắm càng say "
" Lạ cho mặt sắt cũng ngây vì tình ! "

T.THU 
( 28.6.2017 )


TP . VÔ TÍCH
------
Mới vừa xây dựng chẳng bao nhiêu 
Thành phố trẻ trung chẳng lớn nhiều
Cũng có sân bay , trường đại học
Đi thăm Vô Tích , nhớ câu Kiều !

T.THU 
( 27.6.2017 )

TAM QUỐC THÀNH ( Vô Tích )
---------
Lưu Quan Trương kết nghĩa vườn đào
Lập nhà Tây Thục để cùng nhau
So tài Lữ Bố , tam anh chiến 
Đấu với Chu Du , hướng dọa Tào !
x
Rồi thời Lưu Bị đến Đông Ngô
Tưởng kết Tôn Phu Nhân : vợ hờ
Ngô Quốc Thái lầm mưu Cát Lượng 
Khổng Quân Sư tức khí Chu Du 
x
Tích cũ đủ trong Tam Quốc Thành 
Từng nơi tái hiện sống hơn tranh
Dạo quanh thành quách Thái hồ rộng
Ta sống lại thời : tứ mỹ nhân
x
Lưu Quan Trương kết nghĩa vườn đào
Suốt đời tình nghĩa biết là bao
Ngày nay thế thái nhân tình mới
Có nới hơn xưa được chút nào ???

T.THU 
( 27.6.2017 )


HÀN SAN TỰ
-----
Ta đến Hàn San Tự
Nhớ bài thơ bất hủ
Ôi ! Trương Kế thi nhân 
Thơ làm cảnh có hồn !
( Trương Kế :
Nguyệt lạc ô đề sương mãn thiên
Giang phong , ngư hỏa đối sầu miên
Cô Tô thành ngoại Hàn San Tự
Dạ bán chung thanh đáo khách thuyền )
II
Được dạo quanh sân trước cửa thiền
Hàn San Tự đến thỏa tình riêng
Nhớ xưa Trương Kế đang thành ngoại
Một tiếng chuông chùa chuyển phúc duyên 
x
Qua cầu đá nhỏ vượt sông Tô 
Dòng nước ngàn năm chở ắp thơ
Cổ tự uy nghi nghiêm cẩn quá
Và ta thong thả dộng chuông chùa !
x
Trương Kế chỉ nghe mấy tiếng chuông
Mà thơ vang vọng khắp ngàn phương 
Còn ta đến tận Hàn San Tự
Dộng thử chuông , thơ chẳng có hồn !!!

T..THU 
( 26.6.2017 )


TÔ CHÂU - TRUNG QUỐC
----------
SƯ TỬ LÂM
-----
Ôi ! Học trò xưa đỗ trạng nguyên
Công thầy dạy dỗ chẳng hề quên
Cơ ngơi hiến tặng đền ơn nghĩa
Thắm thía thay tình sư đệ bền !
x
Ngôi nhà tình nghĩa thật khang trang
Gỗ quí cơ ngơi đủ dọc ngang
Thầy cũng góp bàn công đệ tử
Dựng xây rừng đá rộng thênh thang !
x
Bát quái trận đồ được đá giăng 
Trăm ngàn ngóc ngách , động và hang 
Vua Càn Long đã bao lần lạc
Tìm lối vào ra khó vẫy vùng ....!
x
Thầy trò xưa nghĩa nặng tình thâm
Đây dấu ngày xưa " sư tử lâm "
Bái phục công trình xưa độc đáo
Càng thêm trọng đạo những hiền nhân !

T.THU 
( 26.6.2017 )


TÂY HỒ ( Hàng Châu ) 
------

Tây hồ cảnh đẹp thật nên thơ .
Liễu rũ , hoa tươi rộ khắp hồ
Cồn nhỏ , phất phơ cây vẫy gọi
Thuyền con , lặng lẽ khách ngồi mơ
Xa xa thành phố , lầu giăng mắc
Thấp thoàng núi mây khói phủ mờ
Sóng nước nhấp nhô hờ hững gọi
Say lòng nào đợi bến hay bờ ...!

x
x x

Thuyền ta còn lướt nhẹ Tây hồ
Cảnh đẹp nên người cũng ngẩn ngơ 
Thấp thoáng xa xa nhà họ Tống ( Tống Mỹ Linh )
Chập chùng thoai thoải dãy đê Tô ( Tô Đông Pha )
Anh Đài , Sơn Bá thương dân Việt (Hàng Châu )
Phạm Lãi Tây Thi hận nước Ngô (Tô Châu )
Có phải tình yêu nhiều thống khổ
Hồ Tây đọng lệ đến bây giờ ...!!!! 

T.THU 
( 27.6.2017 )


MIẾU NHẠC PHI 
---------
Cổ miếu dân thờ Tống Nhạc Phi 
Trọn đời vì nước chẳng thiên di
Gian thần hãm hại người trung nghĩa
Danh tướng cam đành phận biệt ly !

x
x x

Tự cổ chí kim vốn lẽ thường
Gian thần hãm hại kẻ trung lương
Người hiền thất thế nhiều cay đắng
Kẻ ác đắc thời lắm nhiễu nhương
Danh tướng tận trung : tâm báo quốc
Mỹ nhân đâu đợi : tóc pha sương !
Oan tình thiên cổ người suy gẫm
Một tấm lòng trung đáng tiếc thương !!!

T.THU 
( Bên Tây hồ, Hàng Châu 27.6.2017 )


TRỞ VỀ
---
Kết thúc cuộc hành trình 
Chuyến du lịch Bắc Kinh
Kết thúc tuần trăng mật
Của riêng hai đứa mình !

x
x x

Trung Hoa non nước hữu tình
Đền đài , cung điện ,công trình lớn lao !
Ta đi cho thỏa ước ao
Cho tình thêm đậm , cho giàu kiến văn
Đôi ta tái tạo tuần trăng
Dẫu cho đầu bạc răng long đến rồi 
Ta luôn vui sống yêu đời
Kề vai , sát cánh ,miệng cười ....yêu nhau !
Tuổi già rồi cũng qua mau
Tình ta vẫn mãi dạt dào như xưa .....

T.THU 
( 28.6.2017 )



** NGUYỄN NGỌC THÚY **


Con về bên ấy
*
Khẽ khàng chân chạm đất
sợ má tỉnh giấc nồng
con về nơi tất bật
ôi chợt buồn mênh mông!

Đến bao giờ mới thoả
biết khi nào cho khuây
nằm bên nghe má kể
con thấy mình thơ ngây!

Áo thu bàng bạc quá
ban mai đọng giọt vàng
đi, về luôn vội vã
níu chân đời đa đoan...
*
Cúc Hương


Ngọc Thúy Nguyễn
Yesterday at 1:56pm · 
Bến Tre 30/8/2017

Những cánh hoa mùa cũ
*
Em mới loanh quanh nửa cuộc đời
sao về đếm vội lá thu rơi
môi xinh còn mọng, hương còn thắm
nhặt nắng chiều chi biệt cuối trời!

Em mới loanh quanh nửa cuộc trần
dấu hài còn gợn dáng thanh tân
cái duyên còn mặn, tim còn đắm
xuân sẽ sang xuân nữa mấy lần!

Buông đi những cánh hoa mùa cũ
vén bức rèm mây, nắng lại về
dìu dịu lời ai, em hãy ngủ
đưa hồn say tỉnh... giấc đê mê...
*
Cúc Hương


Tóc ngắn
*
Quê nhà muộn nắng
chiều qua ngõ
mấy giọt thu về rụng cuối sân
bối rối bờ vai 
nghiêng tóc ngắn
buông cành
chiếc lá bỗng bâng khuâng...

Bến Tre 29/8/2017

Cúc Hương


Chiều
*
Cành sương ôm vạt cỏ mềm
chiều đi nhè nhẹ qua thềm rêu thưa
vườn ai giọt nắng đong đưa
lòng ai vàng võ mấy mùa mây xa
dáng ai nghiêng dưới hiên tà
vần ai run rẩy rơi là đà rơi
lá buông úa mảng tơ trời
đâu đây chuông vọng bên đời hư không!

Có người đứng trước mênh mông
nghĩ gì mắt ướt buồn trông vợi vời!
*
CúcHương


Giấc ngủ buồn
*
Còn tiếng lá buông cành
còn mùa thu lã chã
còn giọt mưa tầm tã
là em còn yêu anh!

Còn chiều nghiêng nắng nhạt
cây ru ngọn gió gầy
còn sương xa bàng bạc
là non còn yêu mây!

Còn rì rào biển cả
sóng đưa bọt trắng bờ
còn canh dài băng giá
là em còn yêu thơ!

Xin đừng hỏi vì sao
em là như thế đó
tim còn chưa ngừng thở
giấc ngủ còn chiêm bao!
*
Cúc Hương


Tiếng đàn bầu
*
Ngày xưa mẹ bảo đàn bầu
đừng nghe con nhé, để sầu về sau

Ngây thơ, em hiểu gì đâu
đêm đêm lắng tiếng đàn bầu làm vui

Dòng đời cứ lẳng lặng trôi
thăng trầm khóc khóc cười cười thế nhân!
Em yêu hoa huệ trắng ngần
yêu hoa sen ngát trong đầm tinh khôi
yêu lan gió đẩy mưa nhồi
yêu hồng cao quý rạng ngời nguyên trinh
yêu hoa tim tím lục bình
xuôi theo con nước bồng bềnh trường giang
em yêu hoa cúc dịu dàng
thẹn thùng ngan ngát thu vàng trăng mơ

Và em... yêu đắm lời thơ
yêu anh, yêu cả đợi chờ xa xôi
yêu con chim hót bên trời
lạc bầy ngơ ngác làm rơi tiếng buồn!

Chiều nay mưa gió đoạn trường
có người dõi bóng mây suông rầu rầu
ôi lời mẹ bảo đàn bầu
đừng nghe con nhé, để sầu về sau...
*
Cúc Hương


Nỗi buồn đẹp
*
Có những nỗi buồn rất đẹp rất thơ
em muốn giữ mãi 
mặc cho tim nhỏ từng giọt máu
hoà mặn chát vào câu vần huyền ảo
chảy trăm miền san sẻ những yêu thương!

Có nỗi buồn mềm như dải lụa buông
từ hun hút quấn quanh ngày cô quạnh
như con sáo sang sông một chiều thu lạnh
chiếc lồng gầy rêu mốc tháng ngày qua
như dòng xanh ôm bóng trăng ngà
bất lực hận gió lùa trăng tan tác

Có nỗi buồn âm thầm man mác
chỉ cái nhìn mà nhớ mãi trăm năm!

Có nỗi buồn tự góc khuất xa xăm
em không hiểu, không căn cơ nguồn cội
xin đừng hỏi 
và em không có tội
chỉ biết trả lời 
có những nỗi buồn rất đẹp rất thơ!
*

Cúc Hương


Khóc đi tôi ơi
*
Cánh cò dãi nắng dầm mưa
đời nông đơn giản sớm trưa cấy cày
dân quê tôi vẫn miệt mài
mồ hôi đổi bát cơm đầy bình yên!

Tôi mùa chữ nghĩa lem nhem
gieo nhầm hạt giống sượng đen xuống đồng
lao đao trí não quay vòng
mơ hồ không có có không chẳng tường
còn thêm trĩu nặng sầu vương
mỉa mai, ôi ngẫm mình thương phận mình!

Mái ngoài mấy giọt lung linh
tưởng nhầm đá quý nguyên sinh đất trời
gió đưa nhẹ... nước rơi rồi
tôi như xé ruột ngậm ngùi đau hơn!

Có không, không có chẳng tường
mỉa mai, ôi ngẫm mình thương phận mình!
*
Cúc Hương


Hương xưa
*
Nửa đêm thức dậy làm thơ
trăng nghiêng nép bóng bên bờ lau thưa
ngoài vườn hoa cúc nở chưa
dường nghe trong gió hương xưa thoảng về!

Văn chương thi tứ não nề
nhớ ai ai nhớ, hẹn thề với ai!
Trăm năm chưa hết đường dài
mà chân đã mỏi tháng ngày đa đoan...
*
Cúc Hương


Lẽ nào
*
Lẽ nào sấm giữa quang mây
lẽ nào mưa ngập thành xây lưng trời!

Xa xăm giờ cũng xa rồi
còn gieo cay đắng ngậm ngùi nhau chi!

Lẽ nào đen trắng từ khi
cành thơ, người nỡ ngoảnh đi sao người!

Chiều xưa, ai khóc ai cười
chừng dư âm chiếc lá rơi não nùng!

Dù rằng không trọn thuỷ chung
dù rằng không bước song song nẻo tình
xin nhau nhung nhớ yên bình
xin nhau tim vẫn còn hình bóng nhau!
*
Cúc Hương


Trăng ngày
*
Đêm qua thuyền khóc xa bờ
một người đứng lặng thẫn thờ buồn trông
một người sóng cả mênh mông
mái chèo khua bóng trăng lồng về đâu!

Sáng nay trăng bạc trắng đầu
lang thang tìm nửa trăng sầu đêm qua!

Tìm gần tìm cõi mây xa
trăng trôi trôi giữa ánh loà vầng dương
nửa trăng nhoà nhạt dặm trường
nửa kia phiêu dạt nơi phương trời nào!

Sáng nay trăng bạc trắng đầu
lang thang tìm nửa trăng sầu... trăng ơi!

*
Cúc Hương


Chiếc lá buồn
*
Về bên này nhớ bên kia
ao vườn lạnh gió sớm khuya mẹ chờ
trúc thương bóng ngã đôi bờ
tiếng chiều thầm lặng dật dờ buông xa!

Lang thang mấy giọt nắng tà
ngõ mây hiu hắt, hương hoa chạnh nguồn
trong yên lặng, giấc mộng thường
ngoài sân có chiếc lá buồn rơi rơi...
*
Cúc Hương


Gửi đến hư vô
*
Chợt nắng chợt mưa ảm đạm trời
buông cành xao xác lá rơi rơi
bờ xanh lặng lẽ dang tay đón
về với bình yên vĩnh viễn rồi!

Em nghĩ gì đâu nữa, cõi này
trắng lòng trắng ngõ trắng duyên mây
có bầy chim én còn ngơ ngác
chợt biết thu về vỗ cánh bay!

Em nghĩ gì đâu nữa, mỗi ngày
sân vàng vọt nắng, gió lay phay
lên cao cao mãi buồn vui ấy
gửi đến hư vô giấc mộng đầy...
*
Cúc Hương


Xin một lần
*
Xin một lần đưa nhau về thời đồ đá
thuở con người còn hoang dã hồn nhiên
cái ăn đủ no
chút lửa ấm 
ấy là tiên
không thủ đoạn hiểm sâu tàn độc

Xin một lần nơi thâm sơn cùng cốc
tất cả với nhau chẳng có cộng trừ
thật giản đơn
rừng lá trút là thu
căm căm rét... ấy mùa đông đang tới
hoa rộ nở ngát hương trên rừng dưới suối
ríu rít tưng bừng chim hót... ấy là xuân

Ôi an nhiên
hạnh phúc vô cùng!

Một mai
thanh thản nhẹ nhàng về với đất
xin một lần sống cùng nhau rất thật!
*
Cúc Hương


Đợi mùa
*
Thế là tháng bảy mưa ngâu
ngậm ngùi hỏi nước qua cầu buồn không?

Mưa theo nước tận cuối dòng
lặng nghe tình nước mênh mông rì rào

Mưa hôn nước những xanh xao
nước hôn mưa bỗng nghẹn ngào rưng rưng

Mưa yêu nước đến vô cùng
nước yêu mưa mãi trập trùng sóng xao

Tương tư, mưa bạc trắng đầu
nhớ nhung, nước cũng quên màu thời gian

Mai mưa về biển về ngàn
thương con nước khóc trường giang đợi mùa...
*
Cúc Hương


Kỷ niệm một chuyến đi 
(Viếng đền thờ Nguyễn Trãi - Côn Sơn Kiếp Bạc)

Khóc Ức Trai-Nguyễn Trãi
*
Lệ Chi Viên!
Lệ Chi Viên!

xưa nơi đây nỗi oan khiên ngất trời
sao Khuê muôn thuở sáng ngời
hồn thơ vọng mãi bên đời nhân gian!

Ai làm tan tác lỡ làng
để chim hồng phải bẽ bàng cánh bay!

Đảo điên thế sự là đây 
thân thân thích thích những ngày binh đao
tôi tôi chúa chúa ngọt ngào
tàn cơn chinh chiến, lạ câu nhân tình!

Cường quyền bạo lực coi khinh
thương dân yêu nước vẹn tình ngay trung!

Biển đâu cá lớn vẫy vùng
xót kình ngư giữa bãi bùn hôi tanh
than ôi chí cả cũng đành
Chí Linh, về lại rừng xanh núi hùng
Côn Sơn, bạn với cúc tùng 
quen câu thanh đạm muôn chung chẳng màng!

Suối reo vượn hú ngân vang
ngàn thông vạn lọng ngỡ ngàng thi nhân!

Đi, về ngán ngẩm thăng trầm
nửa đời danh lợi, bần thần núi sông!

Chữ tài, tai khéo theo cùng
tiểu nhân dạ độc khơi dòng máu tuôn
thảm khốc thay, giữa pháp trường
đầu rơi ba họ, vầng dương khuất rồi!

Bi thương dâng thấu tận trời
bao nhiêu năm bấy nhiêu lời oán than
trăng hờn sương lạnh miên man
Côn Sơn vẫn trắng màu tang khóc người
suối rừng vẫn gọi tàn hơi
lá rừng vẫn thắm bời bời nhớ thương
thông cao vẫn đứng u buồn
hoà trong tiếng gió thét cuồng đớn đau
trúc tùng ngơ ngẩn xanh xao
hoa rưng rức khóc sắc màu kém tươi...

Ngàn đời nỗi hận khôn nguôi
thu qua đông lại ngậm ngùi nước non
Côn Sơn, Côn Sơn, Côn Sơn
Ức Trai-Nguyễn Trãi trường tồn uy danh!
*
Cúc Hương

Không có nhận xét nào:


Visitor Map

web stats
Bản Đồ Hành Chánh Ba Tri
Photobucket Photobucket
Không Ảnh Thị Trấn Ba Tri
Photobucket
Photobucket