Thứ Ba, 30 tháng 1, 2018

CNĐ001- Thơ CAO NGỌC ĐIỆP

MỐI TÌNH ĐẦU

*Thương tặng những người bạn đã cùng tôi có một thời thanh xuân gian khổ nhưng đẹp vô vàn.
* Thương tặng những em học sinh ngày đầu tiên tôi lên lớp.


Em ước một lần được cùng anh
Xuôi đò sáng về thăm quê ngoại
Nước đỏ phù sa ngọt ngào cây trái


Bên lở bên bồi ngàn thuở vấn vương
Gió chướng non xào xạc trên đường
Dịu dàng kể bao điều anh chưa biết

Đất dẫu nghèo song tình người thắm thiết
Thiếu áo đói cơm vẫn trọng nghĩa trọng thầy
Nhà xa trường, cầu tre nhỏ lắt lay
Giữa năm, học trò mời cô ăn Tết
Cây lá vườn quê mà món ngon không đếm hết
Mùa sang mùa lòng nhớ biết bao nhiêu

Đêm lửa trại xưa củi đượm cháy trước lều
Trò chơi nào khiến thầy trò cười chẳng ngớt
Như sóng trào nhớ thương dâng từng đợt 
Tay cầm tay phút cuối mãi hằn sâu
Thạnh Phú ơi đẹp tựa mối tình đầu
Duyên dù lỗi, tình yêu là mãi mãi

Thầm mong mỏi cùng anh, em trở lại
HOÀNG HẠC LÂU khói sóng nhẹ nhàng bay.

Cao Ngọc Điệp

=====
BÀI HÁT RU CHO ANH

Đừng trằn trọc bởi đêm dài không ngủ
Thay mẹ hiền em xin hát ru anh
À ơi......!
Đời người qua mấy khúc quanh
Yêu nhau tình ấy trọn dành cho nhau
Dẫu qua mấy khúc sông sâu
Núi cao, biển rộng bạc đầu chẳng quên
Thơ anh lắng đọng ưu phiền
Ước làm chút gió an nhiên lòng này
Nợ áo cơm nặng oằn vai
Xin đừng nhấp chén đắng cay một mình
Cầu tre mấy nhịp chông chênh
Yêu anh em nguyện thác ghềnh cùng qua
Hoa xuân thắm đỏ hiên nhà
Vì yêu hát mãi bài ca ru hời...
À ơi.....!...

Cao Ngọc Điệp

====
TÌNH LỠ. 
( Thương tặng em gái NND ) 

Mùng mười, tháng chạp, trời se lạnh. 
Ra vườn hai đứa tước lá mai. 
Đất tốt, cành sai chi chít nụ. 
Em cười : năm mới lộc đầy tay. 

Tay em thoăn thoắt như đang múa. 
Đổ lá xôn xao một góc trời. 
Gió chướng rao rao hoà tiếng hát. 
Lời ca có vị ngọt lứa đôi. 

Cứ thế thời gian êm ái trôi. 
Cuối năm cùng lặt lá mai đôi. 
Ríu rít bên nhau duyên mai trúc.
Nào biết trăng thề đã đổi nơi 

Năm nay tháng chạp mùng mười đến. 
Gió chướng nao nao một góc trời 
Những lá mai vàng chờ ai tước. 
Hồn em ai vứt giữa mù khơi. 

Nhặt cánh mai vàng tan tác rơi. 
Đèn đêm nhỏ lệ khóc thay người. 
Đêm nay xin khóc thêm lần cuối. 
Máu hoà dư lệ ... một lần thôi! 

 Cao Ngọc Điệp

=====
TRĂNG XẾ 

Cả đời phiêu dạt nơi đất khách. 
Trở về uống ngụm nước sông quê. 
Nửa khuya thức dậy chờ trăng xế. 
Không khóc sao nghe lòng tái tê 

Có phải màu trăng da diết sáng. 
Soi bóng mẹ ta quét lá vàng. 
Gió bấc se se đêm tháng chạp 
Nao buồn lữ thứ lúc xuân sang. 

Có phải màu trăng muôn năm trước 
Khói sương huyền hoặc phả vai gầy. 
Mẹ nhen lửa sớm chờ con dậy. 
Đượm nồng hương lá mắt cay cay.

Trăng xế màu trăng đau đáu nhớ. 
Chút tình như thật lại như mơ. 
Như có như không rừng rực cháy. 
Thầm tiếc không còn rượu để say.

Trăng xế nhạt nhoà rươm rướm lệ. 
Thương người bóng lẻ suốt trăm năm

Cao Ngọc Điệp

=====
Xa Vắng 

Có nghe tiếng gọi trong rừng trúc 
Mà mãi em sao chẳng trở về 
Em vẫn là em thời vụng dại 
Yêu người trọn vẹn nỗi si mê

Có nghe tiếng gọi đêm trừ tịch 
Gió thổi miên man chẳng thấy người 
Mai vàng nở chậm buồn không nói 
Em vẫn là em lỡ hẹn thề

Có nghe tiếng gọi thời xa vắng 
Mãi mãi em thôi chẳng trở về.

Điệp Cao

=====
Diep Cao
November 3 at 5:00pm · 

" Đêm nhớ huynh ngồi khóc 
Nứơc mắt ngời như sao
Sao buồn rơi đầy tóc 
Mắt mở nhìn chiêm bao ml
Huynh là rừng là sông 
Muội là lá là rong
Nhỏ nhoi dường hơi thở 
Nhớ nhau ngày tàn đông
Ngựa cuồng chân dong ruổi 
Mơ hồ tiếng huynh cười"

,, (Đồng Vọng)

=====
Thư Gửi Người Đi Xa 

Đã lâu rồi không nhận đuợc thư anh 
Thư không đến ? Hay anh không còn nhớ 
Con sóng quê hương miệt mài sóng vỗ 
Tiếng vọng đôi bờ hay thương nhớ mênh mông 

Xa lắc rồi anh còn nhớ không anh 
Một thời quê hương nuôi anh khôn lớn 
Manh áo chén cơm những ân tình chưa trọn
Nắng ấm, hương hoa cũng chan chứa tình người 

Gánh nặng còng vai mẹ vẫn tươi cười 
Tấm bánh nhỏ, quà con chờ trước ngõ 
Đường cày buổi trưa cha chờ cơn gió 
Mỗi bông lúa no tròn bao nhiêu giọt mồ hôi

Tháng tám trời mưa, những tiếng nói không lời. 
Mưa cứ mãi rì rầm đan lưới nhớ 
Giọt mưa, giọt mưa hay đôi mắt nhỏ 
Cứ ngó hoài theo bóng dáng anh xa 

Cây dừa quê hương vẫn xõa tóc mặn mà 
Duyên dáng đứng đợi chờ anh trở lại. 
Anh sẽ về? Anh sẽ đi xa mãi? 
Ôi cơn gió vô tình nhè nhẹ thoáng phôi phai.

Điệp Cao


=====
Độc Thoại

Đó là tiếng thì thầm của đôi lứa yêu nhau. 
Tiếng nhịp tim tìm nhịp tim đập vội. 
Lời đã trao nhưng còn nhiều điều chưa nói. 
Trời Long An anh tìm mãi em thôi. 

Vàm Cỏ xuôi dòng chở nặng bùi ngùi. 
Em có ở cuối sông để anh thương anh nhớ 
Đất Miền Hạ là bền duyên nặng nợ 
Anh sẽ về ở bén rễ xanh cây. 

Anh đi tìm em chứ em ở đâu đây. 
Mới chớm thu trời xanh cao vời vợi. 
Nơi cuối ngõ hoa cúc vàng đứng đợi. 
Tiếng đàn kìm chở bao nỗi đắm say. 

Tiếng bỗng trầm dìu dặt khúc tình si. 
Khắc khoải yêu, thanh âm da diết nhớ. 
Dẫu quay lại Hàm Luông mà trong từng hơi thở. .
Khúc giã từ dằn vặt ở bờ môi.

Khúc cảm hoài nghẹn đắng trái tim tôi. 
Nghìn năm nữa, thì thầm, anh vẫn đợi. 

Cao Ngọc Điệp

=====
Diep Cao
November 23 at 9:34pm · 


HOÀI CẢM. Nn

Tôi lắng nghe hơi thở của đêm. 
Nhè nhẹ, mênh mang, sâu như nỗi nhớ. 
Lá cô đơn trở mình khe khẽ. 
Con dế chờ ai cao tiếng gáy vu vơ. 

Đom đóm tìm ai mà đom đóm lập lòe 
Dải Ngân Hà đợi ai mà cả đời thao thức 
Ngọn gió chớm yêu lao xao rạo rực. 
Trái bàng mồ côi day dứt rụng bên thềm. 

Không thể nào nguôi , không thể nào yên. 
Nỗi nhớ cồn cào dữ dội hơn con sóng 
Người của ngày hôm qua, người của miền xa thẳm. 
Sợi tình buồn héo hắt tựa gió đông. 

Đêm tháng mười hương quyện chặt hơi sương. 
Đan nỗi nhớ dọc ngang như tơ nhện. 
Góc sân nhỏ tôi ngồi hoài niệm. 
Tiếng ai cười vỡ vụn cả không gian. 

Một chút yêu, chút trống vắng xốn xang 
Chút hoài vọng âm thầm như hơi thở. 
Mãnh liệt nồng nàn dịu dàng đêm trở gió. 
Cánh bằng lăng bay tím cả trời mơ. 

Bến sông xưa phút lắng đọng ơ hờ 
Đêm hoài cảm cố nhân ơi còn nhớ ....

Điệp Cao (Cao Thị Ngọc Điệp, Chs TH Ba Tri 1968)

Không có nhận xét nào:


Visitor Map

web stats
Bản Đồ Hành Chánh Ba Tri
Photobucket Photobucket
Không Ảnh Thị Trấn Ba Tri
Photobucket
Photobucket