Chủ Nhật, 10 tháng 7, 2011

LTC004- Trĩu Đầy Kỷ Niệm

Giây Phút Bình Yên

Nữa cũng chẳng vui, thôi cũng buồn.
Nghe thì nghịch lý, ngẫm càng thương
Bao năm trầm bổng trên sàn diễn,
Mấy lúc hồn nhiên dưới hậu trường.
Bình thản, trơn tru câu hoan lộ
Vô tư, suôn sẻ khúc cương thường
Phải chăng được vậy là tiên giới?
Hà tất bôn ba để chán chường.

Phan Hữu Dương

><><><><><><><

Ông Giáo Về Hưu

Tặng PHD

Một đời dạy học: Bốn mươi năm
Phút chốc về hưu! Trọn kiếp tằm!
Dạy Tiểu, dạy Trung: Anh với Pháp
Làm thầy, làm Hiệu: Hán rồi Văn
Tiếng thơ gợi nhớ đời dâu bể
Men rượu vờ quên chuyện thế nhân
Bao khách sang sông... đời vạn nẻo
Chạnh lòng như thiếu kẻ tri âm!

T Thu


Tạm họa: Ông Giáo về Hưu

Vào cuộc trần ai sáu chục năm
Bốn mươi mùa Hạ nghiệp tơ tằm.
Môn Anh chưa trọn sang môn Pháp,
Lớp Hán còn vương nhớ lớp Văn
Viết tạm câu thơ cho thế hệ
Tiêu dần tuổi tác với tha nhân
Sang sông, có hỏi ông đò ấy
Tri kỷ ai người đến phối âm?

Phan Hữu


Kính họa: Tiễn Thầy Về Hưu

Một mái chèo buông: Bốn chục năm
Thoáng như giấc điệp kiếp ươm tằm!
Pháp, Anh đưa khách sang bờ mộng
Hán, Việt khơi hồn động nét Văn
Nước bạc sầu vương chân lữ thứ
Rượu nồng hoài cảm ý thi nhân
Tà dương bến vắng ông đò ấy
Sóng vỗ đôi bờ mãi vọng âm.

Minh Thu



Nỗi Lòng

(Họa Nguội)

Ngày lại ngày qua năm tiếp năm
Ăn dâu xứ lạ khổ thân tằm
Bao phen cõng tuyết: mơ miền nắng
Mấy lượt qua trường: nhớ chốn văn
Ðâu quản hơi tàn thân thất quốc
Cam đành xa xứ kiếp thuyền nhân
Ơn đời trót nhận làm sao trả ?
Xin lắng nghe người mỗi sắc âm!

NhàQuê


><><><><><><><><

40 Năm Dạy Học

Gắn bó trước sau một mái trường
Cả đời dạy học , tóc pha sương!
Bốn mươi năm chẳn: nhiều nông nổi
Ba điểm trường qua: lắm vấn vương! (*)
Dâu bể cuộc đời: thôi...lại nữa
Tâm tình số phận: giận...rồi thương!
Ðưa đò đã mỏi tay chèo chống
Vẫn mộng mơ đời lắm sắc hương...

T Thu

(*) trường đình, trường cũ, trường hiện nay



Họa bài: 40 Năm Dạy Học

4 Năm Về Hưu

Ðiền viên lẽo đẽo bốn năm trường,
Góc vắng soi mình bạc khói sương.
Nghĩ đã chia tay đời dạy học
Sao còn nấn ná kiếp tơ vương!
Nhân tình lắm lúc nghe chua xót
Thế sự bao lần cảm tiếc thương!
Cũng nguyện tấc hơi giờ phút cuối
Chút phần bé nhỏ với quê hương?

Tháng mười 2004
Phan Hữu Dương


Kính họa:

Dư Hương Trường Cũ

Nối gót Thầy Cô: Trở lại trường
Thuở mùa xanh biếc đến thu sương.
Sông xưa nước đổi đưa dòng khuất
Mái cũ người thay để khói vương.
Số phận nổi chìm bao khúc cảm
Tình trần ngân lặng mấy cung thương!
Tiếng tơ day dứt hồn nhân thế
Còn có bao giờ đượm chút hương?

Tháng 10/2004
Minh Thu


Họa vận: 40 Năm Dạy Học

Thắm thoát bốn mươi, vẫn một trường.
Dốc lòng dạy học phải phong sương.
Bao năm xuôi ngược nhiều nông nổi.
Lắm lúc phong trần phải vấn vương.
Thời thế, thế thời, thời phải thế.
Giận thương, thương giận, giận rồi thương.
Ðưa đò: cái nghiệp luôn chèo chống.
Mơ ước cho đời mãi sắc hương.

Trương Văn Châu


Gắn bó chưa lâu một mái trường.
Nửa đời dạy học lắm phong sương.
Lênh đênh, xuôi ngược nhiều nơi đến.
Tha thiết, trước sau một mối vương.
Số phận đổi dời đành phải chịu.
Cuộc đời chìm nổi nghĩ mà thương.
Ðắng cay cái nghiệp đưa đò ấy.
Gắng điểm cho đời luôn sắc hương.

Ðào Thị Mai



Trĩu đầy kỷ niệm

Ngừng ngập luyến lưu xa ngôi trường
Giọt buồn hoà lẫn giọt mai sương
Đọng bờ mi ướt nhoà điểm đến
Trĩu đầy kỹ niệm mãi vấn vương
Tha hương nhớ lắm Ba Tri quận
Thương trò thương lớp thương người thương
Rời bến xa đò se lòng thắt
Trời chiều xế bóng đậm dư hương

Lưu thị Chiêu

Không có nhận xét nào:


Visitor Map

web stats
Bản Đồ Hành Chánh Ba Tri
Photobucket Photobucket
Không Ảnh Thị Trấn Ba Tri
Photobucket
Photobucket