Thứ Năm, 11 tháng 4, 2019

Thơ086- Nói Với NGƯỜI ĐI BÊN CẠNH

Nói Với NGƯỜI ĐI BÊN CẠNH


(Riêng Tặng NHÀ TÔI)TBT7001



* *
Thức Giấc

Vuông đất mạ thấp hơn mặt đường gần nửa thước
Bỗng một hôm có ông "viên ngoại" hồi cư
Thửa ruộng giật mình hóa kiếp
Hai lòng ao bật lên thành nền nhà máy kể từ

Xá lị, thanh ca trái oằn xanh đất mới
Rì rầm tiếng máy suốt ngày đêm
Lượm thóc rơi bầy gà từng đàn … từng đàn hí hửng
Bừng sống một vùng quê trước đó ngủ im lìm

* *
Giậu Mồng Tơi

Kẹp ba lá giữ mái tóc dài mà mượt
Cô tiểu thơ tập tễnh làm dân quê
Học lội, tắm ao cùng bạn bè quanh xóm
Khoảng cách ngắn dần và một ngày kia …

Bảy năm sau trong đám tắm trần lúc trước
Gã thư sinh gởi tiểu thơ trang giấy mỏng ngỏ lời
Trên lối đi lá hoa cũng mừng vui thay sắc
Dễ thương như những cuộc tình có giậu mồng tơi

**
Tay Nắm

"Viên Ngoại" thuận tình cho tác hợp
Tay đan mười ngón hướng hẹn cuộc chung vai
Tiểu thơ và gã NhàQuê hay chữ
Bước đầu tiên vào khoảng đường dài ….

Ríu rít nhập bầy năm cô chú chim non
Chim mẹ tiểu thơ dang cánh dài hiền mẫu
Che chở đàn con qua những mất còn
Dài dọc quê hương hai miền vào cuộc chiến

**
Chim Bay

Gió lặng mưa ngưng tưởng chim không cần tìm nơi đậu
Có dè đâu chẳng còn từ hạt thóc đến cọng rau
Chỉ cây trái oan khiên mọc tràn lan mặt đất
Từng đàn tung lưới thép rát niềm đau

Mùa khắc nghiệt chim muông còn di trú
Huống hồ chi phải xa lánh bạo tàn
Mặc áo giấy ... múa may cứu nhân độ thế
Trứng ác nở mối mọt bọ giòi đụt khoét tan hoang

**
Nầy Em

Tạ ơn em, cô tiểu thơ nhân từ quãng đại
Đi bên ta trong suốt cuộc trần
Đã tặng ta cháu con thông minh tài giỏi
Ấm lạnh chia cùng không chút phân vân

Nầy em, cô tiểu thơ Tư Lịnh
Chẳng có huy chương nào tầm xứng dành cho
Thì thôi tặng em cành hoa duyên nợ
Nở giữa cay đắng ngọt bùi ... hương tuyệt diệu thơm tho


NhàQuê Mar 20, 2019

Không có nhận xét nào:


Visitor Map

web stats
Bản Đồ Hành Chánh Ba Tri
Photobucket Photobucket
Không Ảnh Thị Trấn Ba Tri
Photobucket
Photobucket