Chiều ngang qua phố Ba Tri
Gió Xuân ấm nồng hoa cỏ
Mang nhiều hương biển Ba tri
Chiều xuân mênh mông bóng nhớ
Luyến lưu theo gót người đi
Cảm ơn ân tình tri ngộ
Tấc lòng như sợi trăng trong
Nắng xanh khua hồn kỷ niệm
Khoảng đời ngà ngọc thong dong
Hoa Xuân ngập tràn con phố
Rạng màu cô giáo xưa xa
Học trò thơ ngây rạng rỡ
Ngọt ngào hương lúa quê ta
Bao năm tưởng tình đã khép
Sóng đời từng đợt xô nhau
Nhưng sao một thời áo trắng
Vẫn hoài tha thướt thương trao
Ráng chiều đậm đà nồng mặn
Say hồn theo mộng chắt chiu
Dặt dìu êm đưa vọng cổ
Ru đời từng bước nâng niu
Hoa Chanh
Thứ Tư, 19 tháng 3, 2014
Thứ Ba, 25 tháng 2, 2014
LTP012- Mùa Xuân Nào
Mùa Xuân Nào
Em ra đi một chiều xuân gió lạ
Cảnh tiêu đìu thành phố cũ xác xơ
Nhìn quanh đây biết bao điều bỡ ngỡ
Nỗi ưu tư trông khoắc khoải từng giờ
Mùa xuân nào lên non cao rừng vắng
Mẹ con ra đồng nắng bụng trống không
Từng nhát cuốc níu mồ hôi nhỏ giọt
Nhớ lời cha đứng dậy khỏiphụ lòng
Mùa xuân nào chôn đời trai đáy huyệt
Trái đất nhiều cát bụi thuở hoang sơ
Lao xao mây lửng lờ bay lãng đãng
Vầng thái dương nhợt nhạt nắng hững hờ
Mấy mươi năm đổi đời nay rất khác
Mẹ Việt Nam đau lòng, giành giựt nhau
Mĩa may thay quê hương rày còn mất
Nước mắt mẹ chực trào lấy ai lau
Mùa xuân nào trong trí em có nhớ
Trở về đây gặp tóc trắng bơ phờ
Mỗi chiều mưa anh không còn đứng đợi
Dẫu gọi mời đâu nữa những ngày thơ
Chút nôn nao lần sau thăm xóm nhỏ
Vắng bóng rồi biền biệt mấy xuân xưa
Họ chỉ cho kỷ vật nằm yên đó
Mộ bên đường màu đất mới cỏ thưa
Thanh Tâm (Lê Thanh Phong-Hòa Lan)
Em ra đi một chiều xuân gió lạ
Cảnh tiêu đìu thành phố cũ xác xơ
Nhìn quanh đây biết bao điều bỡ ngỡ
Nỗi ưu tư trông khoắc khoải từng giờ
Mùa xuân nào lên non cao rừng vắng
Mẹ con ra đồng nắng bụng trống không
Từng nhát cuốc níu mồ hôi nhỏ giọt
Nhớ lời cha đứng dậy khỏiphụ lòng
Mùa xuân nào chôn đời trai đáy huyệt
Trái đất nhiều cát bụi thuở hoang sơ
Lao xao mây lửng lờ bay lãng đãng
Vầng thái dương nhợt nhạt nắng hững hờ
Mấy mươi năm đổi đời nay rất khác
Mẹ Việt Nam đau lòng, giành giựt nhau
Mĩa may thay quê hương rày còn mất
Nước mắt mẹ chực trào lấy ai lau
Mùa xuân nào trong trí em có nhớ
Trở về đây gặp tóc trắng bơ phờ
Mỗi chiều mưa anh không còn đứng đợi
Dẫu gọi mời đâu nữa những ngày thơ
Chút nôn nao lần sau thăm xóm nhỏ
Vắng bóng rồi biền biệt mấy xuân xưa
Họ chỉ cho kỷ vật nằm yên đó
Mộ bên đường màu đất mới cỏ thưa
Thanh Tâm (Lê Thanh Phong-Hòa Lan)
Chủ Nhật, 29 tháng 12, 2013
Gặp Bạn Xưa BA TRI
Với: Phan Hữu Dương+Đặng Thị Lộc --- Trần Văn Thu+Quang Kim Liên --- Trần Bình Trọng+Trân Thị Lệ --- Dương Văn Bé
Chủ Nhật, 22 tháng 12, 2013
LTC019- Thương về một khoảng trời xa
Thương về một khoảng trời xa
Mưa mịt mù giá buốt giọt sầu dâng
Ta quay quắt ngùi thương tìm giọt nắng
Thưở xa xưa say hồn bên áo trắng
Trường Ba tri ôi nỗi nhớ bâng khuâng !
Trời viễn xứ trùng trùng xa lạc dấu
Mây chập chùng trĩu nặng gánh ưu tư
Đời bão nổi ngã nghiêng lòng lữ thứ
Tóc mệt nhoài cát bụi ngỡ... hình như...
Đã quên mất một thời xuân say đắm
Lối trường xưa biêng biếc cánh diều mơ
Ba Tri quận dòng sông đầy mộng ước
Chở khẩm tình mộc mạc trẻ miền quê
Ta cùng nắng xuyên qua trời huyền dịu
Hương tóc bồng thoang thoảng ánh hoa cau
Đẹp nụ cười hồn nhiên xao sóng biển
Có còn không hay lặn giữa mù sương !
Chiều chợt nhớ chợt thương nhiều nơi ấy
Đám học trò khôn lớn khắp muôn phương
Có một thoáng nghĩ về cô giáo cũ
Vẫn lòng son gìn giữ nghĩa quê hương
Ta chiếc lá chơi vơi bay lẵng lặng
Khúc nhạc sầu âm ĩ dấu yêu xưa
Lục bình trôi chở đầy trang ký ức
Cánh mai ngùi rưng rức Xuân trong mưa
Hoa Chanh
Mưa mịt mù giá buốt giọt sầu dâng
Ta quay quắt ngùi thương tìm giọt nắng
Thưở xa xưa say hồn bên áo trắng
Trường Ba tri ôi nỗi nhớ bâng khuâng !
Trời viễn xứ trùng trùng xa lạc dấu
Mây chập chùng trĩu nặng gánh ưu tư
Đời bão nổi ngã nghiêng lòng lữ thứ
Tóc mệt nhoài cát bụi ngỡ... hình như...
Đã quên mất một thời xuân say đắm
Lối trường xưa biêng biếc cánh diều mơ
Ba Tri quận dòng sông đầy mộng ước
Chở khẩm tình mộc mạc trẻ miền quê
Ta cùng nắng xuyên qua trời huyền dịu
Hương tóc bồng thoang thoảng ánh hoa cau
Đẹp nụ cười hồn nhiên xao sóng biển
Có còn không hay lặn giữa mù sương !
Chiều chợt nhớ chợt thương nhiều nơi ấy
Đám học trò khôn lớn khắp muôn phương
Có một thoáng nghĩ về cô giáo cũ
Vẫn lòng son gìn giữ nghĩa quê hương
Ta chiếc lá chơi vơi bay lẵng lặng
Khúc nhạc sầu âm ĩ dấu yêu xưa
Lục bình trôi chở đầy trang ký ức
Cánh mai ngùi rưng rức Xuân trong mưa
Hoa Chanh
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)