Thứ Hai, 12 tháng 9, 2016

Thơ046- Nỗi Niềm

Nỗi Niềm

Chủ nhà là một viên công an
Gả chồng hay cưới vợ cho con tôi không cần biết
Khi có lời mời thì tôi cứ việc
Đến chia vui với tất cả nỗi buồn

Buổi tối ấy gặp học trò cũ trong trường
Họ làm lơ như tôi chưa từng có mặt
Xứ sở nầy thiệt chật
Không còn nơi cho tôi giấu ngậm ngùi

Nhưng tai tôi vẫn lọt tiếng cười
Nghe họ kháo nhau thăng quan tiến chức
Nghe họ bàn nhau xin học
Khóa gì gì để kiếm mớ lý luận nhiều hơn

Bảy mươi năm tôi từng gặp quá nhiều buồn
Nhưng đó là lần tôi nhớ nhất
Trái đất nầy thiệt chật
Cho tôi người thầy không biết đi đâu

Lại có nỗi buồn hay đúng là niềm đau
Khi không dám bước chân vào trường cũ
E chuốc vào thân điều dữ
Bộ tính toan phá hoại gì đây ! ?

Nên tôi phải dạy cho con cháu điều nầy
Khẩu hiệu tuyên ngôn thãy toàn mị ngữ
May sao đáy vực đen tôi còn nhớ chữ
Ghi lại đây với cả nỗi niềm

Nếu một đêm sáng ngày tôi không dậy nữa
Là tôi thản nhiên đi về phía chẳng hận thù
Không lên thiên đường vì tôi nào phải bậc chân tu
Nhưng biết chắc không có tôi đi vào địa ngục

NhàQuê Aug 11, 2016

Không có nhận xét nào:


Visitor Map

web stats
Bản Đồ Hành Chánh Ba Tri
Photobucket Photobucket
Không Ảnh Thị Trấn Ba Tri
Photobucket
Photobucket