Thứ Hai, 12 tháng 9, 2016

Thơ048- Nói Với VÔ ĐỀ


Nói Với VÔ ĐỀ


Ta đem hạt giống nghịch mùa
Gieo lên đất bạc giữa trưa muộn phiền
Ngồi chờ phép lạ phép tiên
Nứt trong kẽ đất nhú tiền kiếp nhau

Ta đem cọng tóc ngọt ngào
Chẻ hai ràng rịt mảnh nào phôi pha
Ngồi chờ vạt nắng trổ hoa
Bóng râm rớt xuống vai ngà phía không

Ta đem tất cả mặn nồng
Xếp thành một dãy nơi sông hững hờ
Ngồi chờ đêm thắp mộng mơ
Ngày đang hóa thạch rừng chơ vơ buồn

Ta đem nước trở về nguồn
Làm vui cổ tích giữa muôn bất ngờ
Ngồi chờ trăng rọi cõi thơ
Hồ như đâu đó hoang sơ đang mùa

Ta đem trang giấy đã xưa
Ra phơi con chữ còn chưa nhạt nhòa
Ngồi chờ chấp chới hai tà
Từ trong trí tưởng bước ra tình cờ

Ta đem từng hạt ngu ngơ
Rải đều diện tích hoang sơ chưa từng
Ngồi chờ nhặt trái rưng rưng
Hồn nhiên đáp xuống từ tầng không không


NhàQuê Sep 01, 2016




Không có nhận xét nào:


Visitor Map

web stats
Bản Đồ Hành Chánh Ba Tri
Photobucket Photobucket
Không Ảnh Thị Trấn Ba Tri
Photobucket
Photobucket