Thứ Hai, 12 tháng 9, 2016

Thơ054- Ở ĐÂU NGÀY ĐÓ

TA ĐANG Ở ĐÂU VÀO NHỮNG NGÀY NẦY

(Viết nhân Ngày Sep 11 ...)



Như sáng nay định không viết gì lên Facebook
Dành để ngẫm suy ôn lại những niềm đau
Không chỉ riêng ta mà nhân loại
Để thấy man di đến mức độ nào

Từ thuở má sanh ra ... còn chưa nói sỏi
Một cõi Âu Châu vạn vạn người
Bị lùa vào phòng hơi ngạt
Bạo tàn rồi phải tiêu tận dĩ nhiên thôi

Tưởng đâu nước Việt ta qua loạn lạc
Hai miền phúc lợi mỗi tiến thăng
Đất mẹ quê hương sánh vai cùng bốn biển
Lòng dạ gươm đao ... cuộc chiến mới tương tàn

***

Có người nói rằng mưu cao trí lược
Mới dốc quân cuồng sát Tết Mậu Thân
Ngày thiêng liêng hứa hẹn nhau ngưng bắn
Thật ngẩn ngơ ngã dưới đạn thù hằn

Mức khủng bố nâng lên nhiều cấp độ
Rìu búa đập đầu ... mã tấu chém ... dìm sông
Đốt giai đoạn qua .. lựu đạn địa lôi gài ... đặt mìn bom plastic
Kẻ sát nhân gớm ghiếc gọi anh hùng

Ngày Tết đó ... ta mới tròn hai tuần lính
Đã nếm mùi trận mạc giữa thành đô
Chưa thể tưởng ... bạn ngồi sát vai gục xuống
Nam Bắc anh em ý niệm trở mơ hồ

***

Có một khoảng hòa bình chưa ráo mực
Đã xua quân tràn khắp ... lại đao binh
Càng lớn hơn.... càng thêm khốc liệt
Cầu gãy ngang nửa nước lại đắm chìm

Trưa hôm đó ta thấy có gì rất lạ
Không phải vì tóc vừa hớt ... mới tinh khôi
Ta dửng dưng trước dòng người tranh mua sắm
Đêm ta nghe đập cửa ... âm thanh báo hiệu xong đời

Cái chết đến thật là từ tốn
Đủ kiểu trò tới tận mười một năm
Những nhát thù hằn bầm qua xẻ lại
Dưới lằn roi vu khống .... ta lịm dần

***

Ta hoài nghi đức tính con Mẹ Âu Cơ trong sách vở
Tới giờ nầy ta chưa trùng tu được niềm tin
Ta cảm thông với những ai chối là dân Việt
Ngôn ngữ bậc chăn dân nghe đã rùng mình

***

Không phải mình tạ .... cả địa cầu sửng sốt
Lại kiểu giết người ... tàn bạo thậm dã man
Kể từ đấy bất trắc khắp nẻo đường rình rập
Khủng bố nay ...khủng bố cũ ...thú một đàn

Sáng hôm đó ta đang làm gì nhỉ
À nhớ rồi nghe phòng cạnh... gọi ta sang
Ta dừng máy rồi cùng theo tin tức
Nước Mỹ bị tấn công ai nấy bàng hoàng

Chiều lái về .... ta như người mất trí
Cảm trên đường ai cũng giống như nhau
Qua màn ảnh New York trùm tang tóc
Khói lửa nung hai cao ốc quỵ nhào

***

Nghĩ đạo lý dẫn con người hướng thượng
Đấng Tối Cao chỉ là một mà thôi
Lẽ gì đâu sanh lòng thù nghịch
Vết thương đau nhức nhối .... khó phục hồi

Bảy mươi năm dài .... đã nghe đã thấy
Đã biết nghĩ suy .... đã thọ khổ nàn
Đã trầm tĩnh ... lau chùi cân đa dụng
Và ta đem cân thử sự đời đang

Đầu bên nầy ta đặt ba năm làm lính
Ba năm tù ta bỏ lên phía kia
Cây kim chỉ vào vạch ngay chính giữa
Nếu gọi trả vay ...ta sòng phẳng đó nghe chưa

Ta phóng khoáng .... bỏ tám năm quản thúc
Không kể thêm những hệ lụy theo sau
Bởi cân ta thành hình từ lương tâm ... lý trí
Cân được thời gian ... màu sắc .. bất kể thứ nào

***

Khủng bố chẳng khác chi nhận mình yếu kém
Một trăm năm (1917) kể từ lúc manh nha
Nay hầu hết đã quay về lẽ phải
Thế giới ôm choàng ...nhân loại thứ tha

Thế hệ ta ... nay không còn mấy
Đã chứng nhân vật đổi sao dời
Đã đi qua nhiều cơn địa chấn
Trận cuối cùng cũng sắp gần thôi

Một mai khi ngày ấy đến
Không cần biết ta đang ở nơi nào
Ta cứ để từng hạt vui hạnh phúc
Cứ lăn dài ... lăn dài theo nếp xếp hanh hao


NhàQuê ..... Viết từ Sep 11, 2016

Không có nhận xét nào:


Visitor Map

web stats
Bản Đồ Hành Chánh Ba Tri
Photobucket Photobucket
Không Ảnh Thị Trấn Ba Tri
Photobucket
Photobucket