Thứ Hai, 29 tháng 9, 2014
HKO002- Chờ Đợi-Hoa Đồng Nội-Em Cười
CHỜ ĐỢI
Tiễn người đi rồi dạ ngẩn ngơ
Trao vội cành hoa tím đợi chờ.
Lan tím buồn người đi không nỡ
Lan tím vui sao mãi hững hờ
Chờ ai, chờ mãi đến bao giờ
Ngút mắt trời xanh, xanh thẩm sâu
Chờ ai, ai biết đến bao lâu
Chờ mãi hôm nay đã bạc đầu.
Kim Oanh
HOA ĐỒNG NỘI
Một ngày hoa hội, dáng lung linh
Lan, Mai, Đào, Cúc lả lơi tình
Hỡi người quân tử sao đi vội
Bỏ kẻ tiểu nhân ở một mình
Hoa đồng cỏ nội, dáng em xinh
Không khoe sắc nắng, nắng say tình
Ong vờn bướm lượn, đời giông bão
Dạ vẫn một lòng, vẫn kiên trinh.
Kim Oanh
EM CƯỜI
Em vẫn cười cho ong bướm say,
Em vẫn cười khi lá vàng bay
Em vẫn cười khi lòng nhung nhớ
Em vẫn cười lệ trong mắt ai
Hãy cho em tiếng nói ngọt ngào
Nhớ về em muôn kiếp thanh cao
Trao cho em một loài hoa trắng
Cho lòng em không chút oen màu..
Kim Oanh
NNT003- Hai Quê
HAI QUÊ
Lâu rồi, từ dạo bước sang ngang
Là cách xa quê mấy dặm ngàn
Về Bến Tre, thương chồng thắt ruột
Qua Cần Thơ, nhớ mẹ bào gan
Hai nơi hai cảnh khôn toàn vẹn
Một hiếu một tình khó đảm đang
Biết trách ai đây hay số phận
Ông Trời khéo buộc khách hồng nhan!
ỐC HƯƠNG (CÚC HƯƠNG)
Lâu rồi, từ dạo bước sang ngang
Là cách xa quê mấy dặm ngàn
Về Bến Tre, thương chồng thắt ruột
Qua Cần Thơ, nhớ mẹ bào gan
Hai nơi hai cảnh khôn toàn vẹn
Một hiếu một tình khó đảm đang
Biết trách ai đây hay số phận
Ông Trời khéo buộc khách hồng nhan!
ỐC HƯƠNG (CÚC HƯƠNG)
NNT002- Mùa Xuân Của Má

MÙA XUÂN CỦA MÁ
Năm ba mất, các em tôi còn nhỏ
Buổi giao thời củi quế gạo châu
Má tảo tần lo liệu trước sau
Chuyện cơm áo oằn vai gầy góa phụ
Dọn về quê ngoại
Họ hàng thương mà lo ngại
Ai cũng nghèo thiếu trước hụt sau
Má ngày ngày
Đầu chợ cuối chợ bán cá bán rau
Rồi bờ ruộng bờ đê cắt rơm mót thóc
Hai đứa em trai ngoài giờ đi học
Trần trùi trụi ra sông xúc hến mò cua
Áo em rách vá, tiền má chưa đủ để mua
Đám bạn học nó trêu vui nhưng nghe mà xé ruột!
Gần sông nước
Gió đêm đông lạnh buốt
Mấy má con trong căn nhà liêu xiêu
Ngọn đèn dầu leo lét buồn hiu
Em gái út nằm co ro trong lòng mẹ...
Tôi, cô giáo trường làng thời bao cấp
Một ít hàng nhu
Mười ba ký gạo
Đồng lương thực tập
Ngày dạy trẻ
Đêm tham gia bổ túc, bình dân
Như một nữ xung phong
Quần vo đến gối
Cơm độn củ mì củ chuối
Nhịn nhường em nên ít khi no
Trên đường về huơ đuốc hái rau
(Thuở ấy tôi gầy yếu xanh xao)
Đêm nào má cũng thức chờ con gái
Nhìn tôi nấu rau ăn
Má khẽ quay đi lau nước mắt
Tôi bỗng nghe mằn mặn
Đâu phải vị của rau
Má ơi, con thương má lắm...
Thời gian trôi đi chầm chậm
Quãng đời dài mưa nắng quên thân
Má nuôi con
Con má lớn rồi
Xóm làng cầu thông, ngõ thoáng
Đẹp lạ kỳ quê ngoại tôi ơi!
Nhà nhà khang trang
Xanh sạch rạng ngời
Điện sáng đêm về vui ấm áp
Vườn của má hoa bưởi hoa cau thơm ngát
Trăng hiền hòa nghiêng bóng tắm ngoài ao
Bờ tre quê thưa thớt ngày nào
Giờ gốc nhỏ gốc to xanh tươi rậm rạp
Giàn bí giàn bầu mấy chú ong tranh đáp
Đám hoa vàng rực rỡ cũng đùa theo
Có bà cụ trắng lưng còm má hóp nhăn nheo
Nhưng trong đôi mắt thẳm sâu chừng như cười mãn nguyện.
..
CÚC HƯƠNG
Chủ Nhật, 28 tháng 9, 2014
NNT001- Quê Hương Tôi
QUÊ HƯƠNG TÔI
Cao trào đồng khởi năm xưa
Nét son tô đẹp xứ dừa quê tôi
Cù lao xanh một góc trời
Địa linh nhân kiệt, tình người thanh cao
Tha hương, tôi vẫn tự hào
Nhớ Hàm Luông đượm sắc màu phù sa
Nhớ Vân Tiên, nhớ Nguyệt Nga
Nhớ người yêu nước đậm đà.hồn thơ
Nhớ lời ru mẹ ầu ơ
Nhớ tàu đầy cá về bờ đêm trăng
Người đi xa xứ nhiều năm
Hay chăng tiếng gọi thì thầm yêu thương
Qua cầu Rạch Miễu, Hàm Luông
Mà nghe dòng chảy quê hương nặng tình
Thành phố trẻ, buổi bình minh
Bến Tre quê mẹ, dáng hình Việt Nam.
ỐC HƯƠNG
Nguyễn Ngọc Thúy (Chs/TH Ba Tri thế hệ 1968-1975)
Cao trào đồng khởi năm xưa
Nét son tô đẹp xứ dừa quê tôi
Cù lao xanh một góc trời
Địa linh nhân kiệt, tình người thanh cao
Tha hương, tôi vẫn tự hào
Nhớ Hàm Luông đượm sắc màu phù sa
Nhớ Vân Tiên, nhớ Nguyệt Nga
Nhớ người yêu nước đậm đà.hồn thơ
Nhớ lời ru mẹ ầu ơ
Nhớ tàu đầy cá về bờ đêm trăng
Người đi xa xứ nhiều năm
Hay chăng tiếng gọi thì thầm yêu thương
Qua cầu Rạch Miễu, Hàm Luông
Mà nghe dòng chảy quê hương nặng tình
Thành phố trẻ, buổi bình minh
Bến Tre quê mẹ, dáng hình Việt Nam.
ỐC HƯƠNG
Nguyễn Ngọc Thúy (Chs/TH Ba Tri thế hệ 1968-1975)
HKO001- Thơ Viết Cho Thầy

(Viết cho Thầy giáo tôi Thầy Trần Bình Trọng)
Thầy đã dạy tôi, thuở mười ba
Dành trọn thanh xuân,
tuổi ngọc ngà
Tình cờ một đỗi mà gặp lại
Địa lý nghìn trùng, nào có xa
Lớp cũ...
trường xưa...
đứng thẳng hàng
Rêu phong in dấu mốc thời gian
Trò đến ,trò đi...
rồi trò đến,
Thầy vẫn đứng đây, chờ tan hàng.
Thời gian con tạo vẫn xoay dần
Đong đầy ký ức ,dạ bâng khuâng
Thằng Tôn ,con Thúy ,con Oanh đó
Nắng trải đầy sân, bóng ngậm ngùi...
Tóc Thầy điểm bạc hoa phấn rồi
Tóc trò cũng bạc sương trắng thôi
Thời gian vẫn mãi không chờ đợi
Xô đẩy, vô tình,
xa xôi rồi...
Một chữ của Thầy, Thầy cho tôi ,
Một chữ Thầy cho,
một chữ Đời.
Bao giờ gặp lại..
.
Thầy mãn nguyện.
Thầy ơi, giờ em đã nên người.
(học trò cũ của Thầy: Huỳnh Thị Kim Oanh )
Tháng 9 2014.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)