Quê Hương Xanh
Ba dãy cù lao êm ả xanh,
Bao quanh sông nước một màu xanh.
Vườn dừa phủ kín thôn nhiều sắc,
Ruộng lúa trãi dài xóm nhỏ xanh
Nước ngọt phù sa bồi chất đỏ,
Đại dương tôm cá lội trong xanh.
Quê hương thừa hưởng thiên nhiên tặng,
Cho cả bầu trời , cả tuổi xanh.
MINH ĐỒNG
Thứ Năm, 26 tháng 7, 2012
Thứ Ba, 17 tháng 7, 2012
LTP005- Khi Tôi Chết
KHI TÔI CHÊT
Khi tôi chết đừng thiêu thành tro bụi
Để mắt nhìn những rặng núi mờ xa
Tai được nghe chim chiều về tổ ấm
Còn riêng tôi lạc lõng đất người ta
Khi tôi chết đừng thiêu thành tro bụi
Vẹn hình hài nguyên thủy thuở sinh sơ
Thân thể nầy nằm yên trơ phiến đá
Hồn phiêu diêu trôi dạt chẳng bến bờ
Khi tôi chết đừng thiêu thành tro bụi
Quăng xác trở về sông cũ làng xưa
Biết đâu sẽ làm phân xanh cây lá
Hay rã tan dọc đường bởi gió mưa
Khi tôi chết đừng thiêu thành tro bụi
Trong cõi buồn chắc mẹ đỡ xót xa
Cách biệt trùng dương quê hương tôi đó
Bao người thân thương xin chớ nhạt nhòa
Khi tôi chết đừng thiêu thành tro bụi
Có sá gì kiếp sinh tử lưu vong
Trong khoảnh khắc khỏi ưu tư khóe mắt
Lục bình kia đợi con nước lớn ròng
Khi tôi chết đừng thiêu thành tro bụi
Hầu thong dong xuôi ngược dệt ý thơ
Và nguyện cầu thành cây bần cây đước
Kiến tạo đấp bồi tấc đất bến mơ
Khi tôi chết đừng cầu kinh gõ mõ
Và cũng đừng gởi thiệp báo tang gia
Thầm nhớ nước ngậm ngùi hè cuốc khóc
Đời chóng qua thoảng như một bóng ma
Khi tôi chết rồi vội vùi đâu đó
Mộ chẳng cần xin rũ mỗi cành hoa
Học trò tôi bấy giờ đau lòng lắm
Đàn con về kịp nhỏ lệ cho ba
Khi tôi chết lỗi lầm tha thứ hết
Địa ngục cúi đầu sám hối ăn năn
Thanh Phong Từ Phú
Thứ Bảy, 7 tháng 7, 2012
Thơ020- Thưa MẸ con đi
Đường quê vương nắng
Như đợt sóng lao xao mơn biển nhớ
Như con đường quen thuộc chở ngày thơ
Như giọt nắng hạt mưa thơm hoa cỏ
Như tâm hồn bịn rịn phút chia xa
Nắng Ba Tri ấm ngày xanh thơ mộng
Ngày về Quê lồng lộng cả trời mơ
Biển khao khát xin thời gian quay lại
Cuốn phim đời ghi khắc những ngày thơ
Đây Tân Thủy , Tiệm Tôm tình nồng mặn
Đây Giồng Nhàn , Bảo Thạnh nhớ đầy vơi
Đây kỷ niệm ấm êm nghìn lưu luyến
Đây nửa đời xao xuyến mãi khôn nguôi
Người trùng khơi nửa hồn xin gởi lại
Ba Tri thương tình vẹn mãi trong tim
Càng xa cách càng thêm dài vương vấn
Đường Quê hương hương lúa mãi còn nguyên
( Vài dòng thơ thô thiển của Hoa Chanh xin
thân tặng anh NhàQuê )
Hoa Chanh
Thưa MẸ Con Đi
Trách em hỷ tín chẳng cho hay
Để gởi đôi đàng bên gái trai
Mừng trẻ hòa minh loan sánh phượng
Gia đình hạnh phúc hướng tương lai
Mà thôi đã lỡ ...sau kinh nghiệm
Ở đời khó thể vẹn mười phân
May mắn có chung thời tuổi trẻ
Gian nan cùng chịu cũng lắm lần
Ta đã đi về miền quá khứ
Còn những bạn bè hỏi thăm em
Người quen tản lạc nơi xa có
Những ở guộc gầy tuổi hon hem
Nói chung tình cảm vẫn như xưa
Trừ khi hứng được gió nghịch mùa
Rượu ta từ Mỹ mang về đãi
Không mời cỡ vậy ...tiếc công mua
Cũng có đi thăm một vài nơi
Đường hẹp xe đông rộn rã còi
Những tưởng đang trong ngày lễ hội
Ngó lên nhìn xuống thiệt hởi ôi
Ghé vô quán xá phải coi chừng
Xương xẩu rác rau vứt tứ tung
Thực tình chẳng thể nào tưởng nổi
Ngộ ra văn hóa tận ngõ cùng
Có người thăm hỏi sáng làm gì
Có quán cà phê tới nhâm nhi
Rằng thưa quên lãng từ lâu lắm
Chỉ kịp vừa nhai vừa lái đi
Cũng có nghỉ đêm nhiều khách sạn
Cho tiền phục vụ họ bất ngờ
Hình như "thủ tục" nầy còn mới
Hay người "sang trọng" cố làm ngơ
Chỉ mấy mươi năm mà rất lạ
Có khi ta phải học từ đầu
Mĩm cười tự dối mình khờ khạo
Năm tuần chợt bỗng thấy quá lâu
Nhà lầu mái ngói đỏ au au
Bệ vệ oai phong kín cửa rào
Ngụ ý khoe khoang nhiều tiềm ẩn
Tim chừng thắt lại phía tường sau
Trong giờ hành chánh ngày làm việc
Người tuôn ra phố chật đường đông
Mừng cho đất nước nhiều phát triển
Thưa MẸ con đi !!! nước mắt ròng
NhàQuê July 07, 2012
Như đợt sóng lao xao mơn biển nhớ
Như con đường quen thuộc chở ngày thơ
Như giọt nắng hạt mưa thơm hoa cỏ
Như tâm hồn bịn rịn phút chia xa
Nắng Ba Tri ấm ngày xanh thơ mộng
Ngày về Quê lồng lộng cả trời mơ
Biển khao khát xin thời gian quay lại
Cuốn phim đời ghi khắc những ngày thơ
Đây Tân Thủy , Tiệm Tôm tình nồng mặn
Đây Giồng Nhàn , Bảo Thạnh nhớ đầy vơi
Đây kỷ niệm ấm êm nghìn lưu luyến
Đây nửa đời xao xuyến mãi khôn nguôi
Người trùng khơi nửa hồn xin gởi lại
Ba Tri thương tình vẹn mãi trong tim
Càng xa cách càng thêm dài vương vấn
Đường Quê hương hương lúa mãi còn nguyên
( Vài dòng thơ thô thiển của Hoa Chanh xin
thân tặng anh NhàQuê )
Hoa Chanh
Thưa MẸ Con Đi
Trách em hỷ tín chẳng cho hay
Để gởi đôi đàng bên gái trai
Mừng trẻ hòa minh loan sánh phượng
Gia đình hạnh phúc hướng tương lai
Mà thôi đã lỡ ...sau kinh nghiệm
Ở đời khó thể vẹn mười phân
May mắn có chung thời tuổi trẻ
Gian nan cùng chịu cũng lắm lần
Ta đã đi về miền quá khứ
Còn những bạn bè hỏi thăm em
Người quen tản lạc nơi xa có
Những ở guộc gầy tuổi hon hem
Nói chung tình cảm vẫn như xưa
Trừ khi hứng được gió nghịch mùa
Rượu ta từ Mỹ mang về đãi
Không mời cỡ vậy ...tiếc công mua
Cũng có đi thăm một vài nơi
Đường hẹp xe đông rộn rã còi
Những tưởng đang trong ngày lễ hội
Ngó lên nhìn xuống thiệt hởi ôi
Ghé vô quán xá phải coi chừng
Xương xẩu rác rau vứt tứ tung
Thực tình chẳng thể nào tưởng nổi
Ngộ ra văn hóa tận ngõ cùng
Có người thăm hỏi sáng làm gì
Có quán cà phê tới nhâm nhi
Rằng thưa quên lãng từ lâu lắm
Chỉ kịp vừa nhai vừa lái đi
Cũng có nghỉ đêm nhiều khách sạn
Cho tiền phục vụ họ bất ngờ
Hình như "thủ tục" nầy còn mới
Hay người "sang trọng" cố làm ngơ
Chỉ mấy mươi năm mà rất lạ
Có khi ta phải học từ đầu
Mĩm cười tự dối mình khờ khạo
Năm tuần chợt bỗng thấy quá lâu
Nhà lầu mái ngói đỏ au au
Bệ vệ oai phong kín cửa rào
Ngụ ý khoe khoang nhiều tiềm ẩn
Tim chừng thắt lại phía tường sau
Trong giờ hành chánh ngày làm việc
Người tuôn ra phố chật đường đông
Mừng cho đất nước nhiều phát triển
Thưa MẸ con đi !!! nước mắt ròng
NhàQuê July 07, 2012
Thứ Năm, 28 tháng 6, 2012
Thơ019- -300
-300
Mỗi ngày sống ta mơ hồ lần cuối
Những buồn vui phút chốc đã lãng quên
Chuyện cũ hôm qua theo dòng quá khứ
Nhưng thâm sâu dấu vết khắc vững bền
Ta trở về nơi khung trời lận đận
Hạt cát khô còn giữ kỹ cho giùm
Đêm tiếp sức kết tinh viên muối trắng
Mặn vô cùng mà ngọt mộng nhén nhum
Ta về nơi khung trời tình yêu nở
Kết đơm hoa chớm nụ tận đời nay
Hương đồng nội thơm hoài cùng năm tháng
Qua hai bờ biển thẩm chẳng hề phai
Cuống rún xưa đã hòa cùng cát bụi
Thay thịt da giờ trôi giạt cuối trời
Hồn gởi lại nửa mang theo lây lất
Ta trở về ráp thử có đầy vơi
Nắm những bàn tay nhăn nheo gân guốc
Năm mấy năm trở xới mảnh đất gầy
Tóc bạc trắng hơn ta ...lòng vẫn rộn
Hình như ngày xa lắm ...quẩn quanh đây
Xóm lưa thưa giờ chen vai san sát
Ghé vô thăm ....lần qua mấy lớp nhà
Nén nhang thắp mờ mờ khung di ảnh
Đứa mộ phần đứa ngủ lại rừng xa
Lễ tạ lỗi cùng ông bà nội ngoại
Cả tấm lòng thổn thức kẻ ly hương
Có những lúc chung quanh nhìn xa lạ
Trong thực tình ta bỗng thấy thầm thương
May mắn thay đời ta không uổng phí
Tiêu hao ngày lê lết quán cà phê
Nói chữ nghĩa chính ta nào hiểu nổi
Ba trăm năm chậm bước biết chăng hề
Thương lắm đó đám bạn bè vận lỡ
Có vươn lên cũng cỏ dại khiêm nhường
Lưng yên ngựa tóc bờm xờm dựng ngược
Lội sông dài qua mấy biển đau thương
Làm một chuyến mười năm bình luận điểm
Theo lối xưa xét hai diện trong ngoài
Có có đó có như chưa có có
Muốn phê thành dấu cộng ngại ngùng thay
Nét son phấn đâu làm nên tuồng tích
Phết tường vôi chưa mới được trường thành
Bầy ngựa vẽ dưới ghi câu mã đáo
Vó đang chờ ánh thép bậc hùng anh
Ta đi trên những đoạn đường Nam-Bắc
Chưa xây xong có đoạn đã ổ gà
Xe tấp nập cố khoe sang khoe hiệu
Xin mừng cho ...và khóc những hằng hà
Bỏ vào tay người xin ...đô la Mỹ
Họ vui mừng làm chảy nước mắt ta
Miệng lẩm bẩm ối trời ôi hai chục ...
Ngước lên nhìn cao ngất mấy xa hoa
Bước qua cầu có lằn ranh vàng đỏ
Dấu bôi rồi dòng nước vẫn ưu tư
Hỏi bên dưới máu xương chưa chìm hẳn
Cửa TÙNG xuôi ra biển có buồn như ...
Những ở HUẾ mãi làm ta suy nghĩ
Về mấy đời vua chúa chỉ lo xây
Thành quách đã nói lên điều sợ hãi
Lăng tẩm kia càng rõ ....có ngày nầy
Xin gởi khen chỉ riêng thành Đà Nẵng
Dưới chân tượng Phật nhìn vô sông Hàn
Phố xá hài hòa thua gì Âu Mỹ
Không kẻ ăn mày không kẻ lang thang
Trong chuyến bay trở về nơi sinh sống
Thương người ở lại thương đến mười mươi
Chẳng lẽ suốt đời sanh ra khóc mãi
Hay chẳng bao giờ vui trọn niềm vui
NhàQuê Jun 28, 2012
Mỗi ngày sống ta mơ hồ lần cuối
Những buồn vui phút chốc đã lãng quên
Chuyện cũ hôm qua theo dòng quá khứ
Nhưng thâm sâu dấu vết khắc vững bền
Ta trở về nơi khung trời lận đận
Hạt cát khô còn giữ kỹ cho giùm
Đêm tiếp sức kết tinh viên muối trắng
Mặn vô cùng mà ngọt mộng nhén nhum
Ta về nơi khung trời tình yêu nở
Kết đơm hoa chớm nụ tận đời nay
Hương đồng nội thơm hoài cùng năm tháng
Qua hai bờ biển thẩm chẳng hề phai
Cuống rún xưa đã hòa cùng cát bụi
Thay thịt da giờ trôi giạt cuối trời
Hồn gởi lại nửa mang theo lây lất
Ta trở về ráp thử có đầy vơi
Nắm những bàn tay nhăn nheo gân guốc
Năm mấy năm trở xới mảnh đất gầy
Tóc bạc trắng hơn ta ...lòng vẫn rộn
Hình như ngày xa lắm ...quẩn quanh đây
Xóm lưa thưa giờ chen vai san sát
Ghé vô thăm ....lần qua mấy lớp nhà
Nén nhang thắp mờ mờ khung di ảnh
Đứa mộ phần đứa ngủ lại rừng xa
Lễ tạ lỗi cùng ông bà nội ngoại
Cả tấm lòng thổn thức kẻ ly hương
Có những lúc chung quanh nhìn xa lạ
Trong thực tình ta bỗng thấy thầm thương
May mắn thay đời ta không uổng phí
Tiêu hao ngày lê lết quán cà phê
Nói chữ nghĩa chính ta nào hiểu nổi
Ba trăm năm chậm bước biết chăng hề
Thương lắm đó đám bạn bè vận lỡ
Có vươn lên cũng cỏ dại khiêm nhường
Lưng yên ngựa tóc bờm xờm dựng ngược
Lội sông dài qua mấy biển đau thương
Làm một chuyến mười năm bình luận điểm
Theo lối xưa xét hai diện trong ngoài
Có có đó có như chưa có có
Muốn phê thành dấu cộng ngại ngùng thay
Nét son phấn đâu làm nên tuồng tích
Phết tường vôi chưa mới được trường thành
Bầy ngựa vẽ dưới ghi câu mã đáo
Vó đang chờ ánh thép bậc hùng anh
Ta đi trên những đoạn đường Nam-Bắc
Chưa xây xong có đoạn đã ổ gà
Xe tấp nập cố khoe sang khoe hiệu
Xin mừng cho ...và khóc những hằng hà
Bỏ vào tay người xin ...đô la Mỹ
Họ vui mừng làm chảy nước mắt ta
Miệng lẩm bẩm ối trời ôi hai chục ...
Ngước lên nhìn cao ngất mấy xa hoa
Bước qua cầu có lằn ranh vàng đỏ
Dấu bôi rồi dòng nước vẫn ưu tư
Hỏi bên dưới máu xương chưa chìm hẳn
Cửa TÙNG xuôi ra biển có buồn như ...
Những ở HUẾ mãi làm ta suy nghĩ
Về mấy đời vua chúa chỉ lo xây
Thành quách đã nói lên điều sợ hãi
Lăng tẩm kia càng rõ ....có ngày nầy
Xin gởi khen chỉ riêng thành Đà Nẵng
Dưới chân tượng Phật nhìn vô sông Hàn
Phố xá hài hòa thua gì Âu Mỹ
Không kẻ ăn mày không kẻ lang thang
Trong chuyến bay trở về nơi sinh sống
Thương người ở lại thương đến mười mươi
Chẳng lẽ suốt đời sanh ra khóc mãi
Hay chẳng bao giờ vui trọn niềm vui
NhàQuê Jun 28, 2012
Thứ Ba, 26 tháng 6, 2012
Thơ018- Ghé Quán Bờ NAM
Ghé
Quán Bờ Nam
Ghé vô chiếc quán bờ Nam
Tiếng đồn ngọt ngào nước mía
Ngồi chờ một đỗi khá lâu
Đượm buồn anh đành xin lỗi
Thay vào tôi uống cà phê
Gần lúc lên đường đi tiếp
Hỏi ra nơi chẳng là quê
Anh từ đâu trong Quảng Ngãi
Vài câu mô tả cuộc đời
Máu anh đã lần rơi xuống
Vết hằn đau mãi khôn nguôi
Giữa Hè bỗng nghe mưa đổ
Mấy hôm suốt chặng đường dài
Dưng không gặp cùng màu áo
Một thời chôn hết tương lai
Cho cầu Hiền Lương liền nhịp
Đứng lên tay bắt giã từ
Dúi anh ít tiền tiêu vặt
Cả nhà quá đỗi bất ngờ
Đi ở nhìn nhau rươm rướm
NhàQuê, Jun 07-2012
Ghé vô chiếc quán bờ Nam
Tiếng đồn ngọt ngào nước mía
Ngồi chờ một đỗi khá lâu
Đượm buồn anh đành xin lỗi
Thay vào tôi uống cà phê
Gần lúc lên đường đi tiếp
Hỏi ra nơi chẳng là quê
Anh từ đâu trong Quảng Ngãi
Vài câu mô tả cuộc đời
Máu anh đã lần rơi xuống
Vết hằn đau mãi khôn nguôi
Giữa Hè bỗng nghe mưa đổ
Mấy hôm suốt chặng đường dài
Dưng không gặp cùng màu áo
Một thời chôn hết tương lai
Cho cầu Hiền Lương liền nhịp
Đứng lên tay bắt giã từ
Dúi anh ít tiền tiêu vặt
Cả nhà quá đỗi bất ngờ
Đi ở nhìn nhau rươm rướm
NhàQuê, Jun 07-2012
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)