Những "con đường xưa Em
đi"
Du Khúc THÊM LẦN RA
BIỂN
Du Khúc 5: Bắt Đầu Một Ngày Mới
Nữa
Buổi sáng thức dậy sớm như thói quen, đứng nhìn phía hồ còn mờ
sương đâu ngờ dưới vườn kia có người còn thức sớm hơn, vì thấy một chiếc xe cắt
cỏ đang làm việc.
Hôm qua đi ra vườn nghe Dung nói là mấy hôm nay người lảnh
cắt cỏ bị bịnh hay sao đó, có gọi xin chậm hơn nên cỏ hơi cao ... tưởng đâu hôm
nay ông đến sớm, đâu ngờ đó là Đạt, có lẽ em thấy khó chịu vì tình trạng cỏ quá
hạn chăng ....
Có thể các bạn ở VN không mường tượng được những nhỏ nhặt
như vậy: Thường thì nếu chủ nhà vì lý do nào đó không tự chăm sóc cảnh quang nhà
mình hay dọn dẹp, giặt giũ trong nhà thì phải mướn làm công việc ấy ... Chứ
không như bên VN là tìm mướn người ở luôn trong nhà mà ta gọi là người làm ...
bên Mỹ nếu mướn kiểu đó có nhiều chuyện tốn kém nãy sinh nhất là về bảo hiểm sức
khỏe, v v .....
Nên phần nhiều phải mướn ở các văn phòng (công ty) cung cấp
dịch vụ loại nầy, họ đến làm việc theo thời biểu thường mỗi tuần 1 lần, dù mình
không có ở nhà vào lúc họ đến, cả việc clean-up trong nhà.
Điều lạ là không
bị mất mát gì cho dù đến những món nữ trang nhỏ nhặt, quí kim, quí thạch ... Cái
khác ở xứ nầy và VN là vậy .... Nhưng con người mà, đôi khi cũng sai .... trường
hợp đó văn phòng cung cấp dịch vụ, hoặc bảo hiểm bồi thường ... Nhưng it xãy ra
lắm ....
Cái lạ nữa là nếu ta không chăm sóc vườn tược, hàng xóm sẽ phàn
nàn, khó chịu và nhìn mình khác lạ ... Có nơi còn thi đua sân vườn đẹp, có ban
chấm điểm hàng tuần hay định kỳ nào đó ...không biết cái đó có phải là nếp sống
văn hóa hay không ?
Khi tôi xong những cần thiết buổi sáng, chỉnh tề để
bắt đầu chương trình cho ngày mới thì Đạt đã pha cà phê và dọn các loại bánh,
trái cây ăn sáng. Hai anh em chuyện trò đợi hai quí nương tử vốn cầu kỳ hơn và
hình như tính kiên nhẫn chờ đợi của các đấng mày râu ở Mỹ giống nhau như cùng
thầy cùng sách ...
Cuối cùng thì bốn chúng tôi cũng lên đường đến tiệm
phở, nơi anh Huy và cô Thanh đợi.
Khi chiếc SUV dừng ở parking lot của
tiệm, đồng hồ chỉ đúng rét giờ tối qua cùng thỏa thuận .... Tôi lâu nay khi tới
nơi nào, tôi cũng lấy phở làm gốc dù rằng tôi là dân giá sống chánh hiệu con nai
vàng ngơ ngác đạp trên lá vàng khô.
Vợ chồng Thanh Huy đón chúng tôi ở
cửa và hướng dẫn vào bàn chọn sẳn. Tô phở nhiều thịt quá đến nỗi ngán luôn, bánh
trụng hơi mền thành ra món phở không thú vị lắm ...
Thường thì sang đây,
thấy món gì kinh doanh được thì làm, chứ có khi còn bên VN người đầu bếp chưa
biết nấu món đó bao giờ ....
Mỗi món ăn có cái "bí mật nghề nghiệp" riêng,
ngay cả cùng tên gọi mà hương vị ở hai tiệm ăn gần nhau mà đã khác xa ...
Trước năm 1975, tôi ghiền phở rất nặng những tiệm phở nổi danh ở Sài Gòn
gần như có thử qua ...Nhưng tô Xe Lửa tức tô đặc biệt của tiệm phở Tàu Bay đường
Lý Thái Tổ tôi thích, hình như chưa nơi nào có mùi vị giống như thế, vừa tanh
tanh, vừa ngót ngót, vừa béo béo ...Nhiều người không thích vì tô lớn, không
rau, ....
Qua đây có dịp đi đâu, tôi đều thử, nhưng chưa tìm lại được
thứ giống như, có dù giống 75% cũng tạm được ... Có lần sang Cali đến khu vực
Little Saigon cũng ăn phở, tới chừng đang trên máy bay trở về, ngồi bó gối trên
mới đem báo Free ra đọc, thấy quảng cáo rằng Phở Tàu Bay chân truyền ở Santa Ana
...Hẹn tháng 8 tới đây sẽ có dịp ghé qua xem hư thực !!!
Thanh Huy chia
tay chúng tôi nơi đây, Thanh có hẹn của bác sĩ nên không cùng chúng tôi tiếp tục
chương trình trong ngày ...Chúng tôi hẹn gặp có thể gần đây, hy vọng có kỳ Ba
Tri Hội Ngộ khác, hy vọng lắm!
Đạt Dung đưa Tư Lịnh và tôi "khám phá" khu
vực Downtown của Orlando, nơi thường hay có những cuộc tụ họp lớn, nhất là mùa
tranh cử
Những hình ảnh dưới đây ghi nhận cuộc tham quan nầy:
Kể ra vậy cũng đầy đủ rồi, chúng tôi lên đường
đến nơi hẹn khác
NhàQuê July 17, 2013
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét